Toàn bộ Luyện Ngục Ma tộc, thân là nơi có nhiều tài nguyên hỏa hệ nhất Luyện Ngục vực, ngược lại cũng chỉ có ba bốn kiện Linh Bảo cấp bậc như thế thôi. Nhưng mỗi một kiện, dùng bốn chữ giá trị liên thành cũng không thể hình dung, cho dù ức linh thạch cũng khó mà mua được một kiện.
Lôi Động vừa mở miệng đã đòi cấp vật kia, sao có thể không khiến Luyện Ngục Ma Vương phẫn nộ được.
- Tiền bối nói đùa.
Lôi Động hiện giờ nếu nói đến thực lực thì quả thật có chút sợ hãi Luyện Ngục Ma Vương, muốn chạy trốn từ tay hắn, độ khó rất lớn. Nhưng sau khi trải qua hắn và Mạc Gia thảo luận một phen trước kia hắn liền biết được, ý nghĩa của Hỏa diễm tinh phách đối với Luyện Ngục Ma Vương hơn xa bảo bối tầm thường. Một kiện bảo bối có thể khiến cường giả cấp bậc như hắn tăng lên thực lực và thọ nguyên trên diện rộng, có thể không khiến hắn điên cuồng sao?
Lôi Động đổi vị trí suy nghĩ một chút, nếu hắn ở cương vị của Luyện Ngục Ma Vương thì cho dù phải liều cái mạng già, táng gia bại sản cũng phải đạt cho bằng được vật ấy. Bởi vì dựa vào đó hắn có thể trổ hết tài năng trong các cường giả cùng cấp, trở thành cường giả trong Vực châu, đến lúc đó hô phong hoán vũ cũng không phải nói chơi.
Đối mặt với cơn giận của Luyện Ngục Ma Vương, Lôi Động cũng đã đoán trước, chỉ dùng ngữ khí bình thản dị thường nói: :
- Tiền bối, cái gọi là giao dịch, tự nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-dau/1445043/chuong-877.html