Chương trước
Chương sau

Trong nháy mắt hắn cũng đều nhìn ra bất kỳ là ai trong hai người này thì thực lực đều ở bên trên hắn.
- Tiêu trưởng lão, bản tôn biết ngươi trung thành và tận tâm đối với tông môn nên cũng không muốn làm khí ngươi.
Thanh âm hung ác và nham hiểm của Lôi Động vang lên.
- Ngãy ngoan ngoãn ngủ một giấc, sau khi tình lại sự tình gì cũng không sao cả.
- Hả?
Quỷ Thứ nghe thấy Lôi Động nói như vậy, liền trực tiếp ngưng tụ hồn lực thành một cây trường đinh, mạnh mẽ xuyên vào phía sau gáy của hắn. Đâm xuyên qua bộ não của hắn, hung hăng đâm vào Tử Phủ Chi. Chặt chẽ ghim nguyên anh ở chỗ đó. Trong lúc nhất thời, trên mặt của vị Tiêu trưởng lão này lộ ra vẻ vô cùng thống khổ. Nhưng bởi vì nguyên anh và đầu óc đều bị Tỏa Hồn Đinh kiềm giữ, dù có làm thế nào thì cũng không thể nhúc nhích được.
Sở dĩ Lôi Động không giết hắn, thứ nhất là bởi vì không muốn khiến cho Vạn Khôi Môn vì chuyện này mà làm đến không chết không ngừng. Tương lai có có thể có một con đường hòa giải. Thứ hai Tiêu trưởng lão này cũng coi như một người có tính tình không tệ, ít nhất đối với Công Tôn Động do hắn biến thành cũng rất tốt.
Sau khi chế phục Tiêu trưởng lão xong, lúc này Lôi Động mới lấy ra món đồ chơi nhỏ kia, dựa theo phương pháp mà khí linh đã truyền lại, mở ra tầng hai của tàng kinh các. Cùng lúc đó, thần niệm của Lôi Động thoáng đảo qua, trong lòng khẽ buông lỏng một hơi. Cánh cửa tới tầng ba quả nhiên là chưa được chữa trị. Thẳng lợi hẳn là đã nằm ở trước mắt.
Tầng hai của tàng kinh các này, phần lớn là những công pháp điển tịch, kinh nghiêm, tâm đắc giành cho các tu sĩ kim đan kỳ hoặc là nguyên anh kỳ sử dụng. Có lẽ sẽ có một ít đồ vật đặc thù. Nhưng mà thứ đó không phải là thứ mà Lôi Động muốn. Thân hình liền hóa thành một làn hắc vụ, trực tiếp phiêu diêu tiến tới cửa vào tầng ba.
Tuy rằng cái cánh cửa kia bị Dương Sát Thiên Lôi đánh thủng một cái lỗ không lớn. Nhưng mà đối với loại tồn tại như Lôi Động mà nói thì đây không phải là vấn đề gì quá lớn. Thân hình hắn hơi lắc một cái, liền thực thần kỳ hóa thành một làn sương mù, chui vào bên trong tầng ba.
Tầng ba của tàng kinh các này so với tầng hai thì có bất đồng thật lớn. Chỉ rộng khoảng gần mười trượng, các loại ngọc giản điển tịch đều được đặt ở trên các giá đỡ, xung quanh che kín các loại cơ quan trạn pháp. Hơn nữa điển tịch cũng không nhiều lắm. Lôi Động đảo mắt một cái cũng đã đoán được số lượng.
Nhưng tin tưởng số điển tịch này chính là tài sản mà Vạn Khôi Môn phải tích cóp trong mấy vạn năm, cũng là những thứ giá trịnhất trong Vạn Khôi Môn. Nếu không phải Lôi Động có thủ đoạn đặc thù, lại chịu tiêu phí công phu mấy năm để thực hiện thì cho dù là có được thực lực cấp hóa thần cũng không thể thuận lợi tiến vào nơi này mà không bị người ta phát hiện.
Nhưng mà khiến cho Lôi Động có chút đau đầu không thôi chính là số ngọc giản điển tịch ở nơi này mỗi một cái đều được phòng bị quá mức nghiêm mật. Tin tưởng chỉ cần thoáng chạm vào sẽ có thể phát ra báo động. Nếu có thể phân biệt rõ ràng cái nào chính là khôi lỗi thuật cấp hóa thần thì Lôi Động còn có thể liều mạng, đoạt lấy rồi bỏ chạy. Nhưng mà mấy cái cơ quan trận pháp này, cho dù Lôi Động có ba đầu sáu tay thì cũng tuyệt không có khả năng phá vỡ tất cả rồi đoạt lấy.
- Tiểu tử, xem điệu bộ này. Có lẽ điển tịch ở nơi này đều thực trận quý, nhưng mà tuyệt không có khả năng có khôi lỗi thuật cấp hóa thần.
Khí linh Cạnh Kỹ Tràng nói.
- Nguyên nhân rất đơn giản, khôi lỗi thuật cấp hóa thần chính lànền tảng lập tông của Vạn Khôi Môn. Ngươi đến nơi đây tuy rằng khó khăn rất lớn. Nhưng mà một ít cao thủ ta đã thấy qua như làU Minh Quỷ Đế vẫn có thủ đoạn lén vào nơi này. Hoặc là nơi này còn có mật thất tầng thứ tư, hoặc là khôi lỗi thuật cấp hóa thần kia vô cùng có khả năng bị nhân sĩ cao tầng trong tông phái cất giữ ở trong tay.
Lôi Động cũng nhẹ nhàng thở dài một hơi, quả nhiên là quan tâm sẽ bị loạn. Ngẫm lại một thứ quan trọng như khôi lỗi thuật cấp hóa thần đích xác là sẽ có xác suất rất thấp được đặt ở trong mất thất ba tầng này. Lôi Động liền cẩn thận tìm kiếm một phen. Nhưng mà không có tìm thấy cơ quan tiến vào tầng thứ tư, trong lòng bất giác trở nên thất vọng.
Cùng lúc đó, bên trong thần niệm cực kỳ mẫn tuệ của Lôi Động cũng đột nhiên xuất hiện một tia run rẩy giống như là báo động. Trong nhiều năm lưu lạc bên ngoài, Lôi Động đã quá quen thuộc với loại cảm giác nguy hiểm này, trong phút chốc liền có phản ứng. Thân hình nhanh chóng hóa thành một đạo quỷ ảnh, dùng tốc độ cực nhanh chạy ra ngoài theo hướng cửa lớn.
Ầm!
Gần như là cùng một thời gian, cánh cửa tầng ba vốn đã bị hư hại chợt bị một nắm tay màu vàng đánh nứt thành vô số mảnh nhỏ. Kim quang chợt lóe, một con khôi lỗi màu vàng thân cao hơn mười trượng chợt xuất hiện. Ánh mắt như điện nhìn thẳng về phía Lôi Động đang biến thành quỷ ảnh. Nhất thời khiến cho đám hư ảnh mà Lôi Động huyễn hóa ra tan thành mây khói. Trực tiếp khiến cho thân hình của hắn bại lộ dưới hào quang.
- Hừ.
Con khôi lỗi màu vàng kia khẽ hừ một tiếng rất là nhân tính hóa. Bước từng bước về phía trước, khoảng cách vài chục trượng chỉtrong chớp mắt là tới. Cái nắm tay to lướn kia đánh thẳng vào ngực Lôi Động. Ầm, một quyền kia mặc dù nhìn như bình thường, không hề có chỗ nào đặc thù. Nhưng mà lực lượng cũng cường hãn tới cực điểm. Nắm tay đánh tới khiến cho không gian xung quanh cũng bị đánh tan thành từng mảnh nhỏ, khiến cho hư không xuất hiện từng đạo hắc động.
- Khôi lỗi cấp hóa thần.
Khí linh Cạnh Kỹ Tràng kêu lên.
- Lôi tiểu tử, mau tránh.
Cũng khó trách khí linh Cạnh Kỹ Tràng lại khẩn trương như vậy. Sau khi Cạnh Kỹ Tràng bị phá hư, hắn luôn ký sinh tạm thời ở trong nguyên anh của Lôi Động. Nếu như Lôi Động bị người ta dùng một quyền đánh cho thần hồn câu diệt thì cái khí linh Cạnh Kỹ Tràng này cũng trực tiếp bị đánh tan thành mây khói.
Lôi Động sống đến ngày hôm nay cũng không phải là lần đầu tiên gặp được cấp hóa thần. Nhưng tuyệt đối là lần đầu tiên hắn bị một tồn tại cấp hóa thần đánh lén. Tình huống cực kỳ bất lợi. May mắn là kinh nghiệm chiến đấu của Lôi Động cực kỳ phong phú, hơn nữa hắn cũng không xa lạ gì chiến lực cấp hóa thần. Phản ứng cực nhanh, thân hình liền trở nên mơ hồ, phá khai ra một phiến không gian, hư không tiêu thất tại chỗ. Khiến cho một quyền có uy lực mạnh mẽ bá đạo kia đánh vào khoảng không.
Nhưng mà khi thân hình của Lôi Động bắn ra bên ngoài hơn mười trượng, miệng cũng không thể nín nhịn được mà phun ra một ngụm máu tươi. Tuy nói Lôi Động đã kịp thời tránh thoát được một kích kia, nhưng mà một quyền kia đã kích thích sóng xung kích vô hình trong không gian, hung hăng giáng một đòn nghiêm trọng lên thân thể Lôi Động, thậm chí còn lan đến cảnguyên anh.
Nếu là tu sĩ nguyên anh kỳ tầm thường, sợ là chỉ cần mạnh mẽ tiếp một quyền kia thì sẽ bị đánh cho thần hồn câu diệt.
Nhưng mà Lôi Động cũng không phải là hạng người bình thường. Lúc này ánh mắt hắn chợt thu liễm lại, khí thể cả người đột nhiên biến đổi, một tay chắp ở sau lưng lộ ra biểu tình bình thản như nước. Bên trong hai trong mắt dường như có ẩn chứa một tia uy nghiêm nhàn nhạt giống như quân lâm thiên hạ.
Song chỉ đồng thời điểm ra một đạo chỉ kình hùng hậu mà đen như mực. Phương hướng đánh tới rõ ràng chính là cửa vào tầng ba của tàng kinh các. Chỉ kình bắn đi mạnh mẽ, bên trong còn ẩn chứa một tia Yên Diệt Pháp tắc.
Khiến cho người ta chỉ có thể cảm thấy một tia cực kỳ nguy hiểm. Một khi nó đánh vào trong tầng ba của tàng kinh các, tất nhiên sẽ tạo thành hậu quả cực kỳ nghiêm trọng. Đây tuyệt đối là chuyện tình mà cao tầng của Vạn Khôi Môn không thể chịu đựng được.
Quả nhiên đúng như dự liệu của Lôi Động, con khôi lỗi cấp Hóa Thần kia liền vội vàng tạm thời buông tha cho việc truy kích Lôi động, thân hình chợt nhoáng lên một cái, chắn ở lối vào. Cái nắm tay của con khôi lỗi kia liền vung lên, một tấm chắn phát ra hào quang màu vàng rực rỡ chợt hiện lên ngăn cản đạo chỉ kình của Lôi Động. Nhưng mà đạo chỉ kình kia của hắn có ẩn chứa một tia Yên Diệt Pháp Tắc, làm sao có thể là vật tầm thường?
Két một tiếng. Chỉ kình màu đen giống như là có khả năng ăn mòn, trực tiếp tạo thành một cái lỗ lớn bằng nắm tay ở bên trên cái tấm chắn cực kỳ rắn chắc kia. Chỉ kình có uy lực lớn như thếkhiến cho trong miệng con khôi lỗi kia phun ra một câu tiếng người. Đây là một cái thanh âm hơi có chút già nua, mang theo vẻ giật mình nói.
- Đây là ma công gì? Thật không ngờ lại lợi hại như vậy? Đến tột cùng ngươi là thần thánh phương nào?
Chỉ kình màu đen đó chính là sau khi Lôi Động chiến một trận với khác tới từ Yêu Linh giới rồi dần dần cải tiến Đồ Tiên Chỉ mà thành. Bởi vì Yên Diệt Pháp Tắc mang theo một tia u lam nhàn nhạt nên sợ là rất dễ dàng bị một ít nhân vật tai to mặt lớn nhận ra. Bởi vậy Lôi Động đã làm ra khá nhiều cải tiến, hắn dung nhập U Minh quỷ khí vào bên trong chỉ kình. Khiến cho nó cực kỳ giống như U Minh Chỉ ở trong U Minh Đại Pháp. Chỉ là bên trong đó còn có một tia lực ăn mòn. Làm cho người ta vừa nhìn sẽ lầm tưởng rằng đó chính là hiệu quả đặc thù của lực ăn mòn.
Thay đổi như thế có thể nói là cực kỳ tốn thời gian và công sức. Nhưng mà Lôi Động cũng không có biện pháp nào khác. Hắn cũng không muốn bởi vì khinh thường mà chính mình chưa xuất sư đã chết yểu. Sau khi kiến thức qua một ít phân thân vô cùng mạnh từ Yêu Linh Giới, Lôi Động mới chính thức biết được đạo lý thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. Cần phải không nhưng phát triển, lặng yên không một tiếng động đề thăng thực lực của chính mình mới là vương đạo.
Tuy rằng kinh ngạc khi thấy dường như linh trí của con khôi lỗi này cũng không kém. Nhưng mà làm sao dưới loại tình thế xấu như vậy Lôi Động còn có tâm tư để ý đến mấy chuyện này? Lúc này hắn liền hừ lạnh một tiếng, tế ra Minh Diễm U Quỷ phiên, từng loạt từng loạt tự sát quỷ xung phong liều chết xông ra giống như châu chấu. Không kiêng nể gì đây là tầng hai của tàng kinh các mà cứ thế nổ mạnh.
Rầm rầm rầm, tiếng phá hủy liên tiếp vang lên. Rất nhiều trận pháp và cơ quan đều bị phá nát, đám ngọc giản điển tịch cũng bịsóng xung kích mãnh liệt xé rách thành từng mảnh nhỏ. Hơn nữa còn có một bộ phận tự sát quỷ không ngừng vang lên tiếng quỷ khiếu, dùng tốc độ nhanh nhất tiến về phía tầng ba của tàng kinh các. Chiêu này của Lôi Động cũng là vô cùng ác độc.
Dù sao thì cũng là đánh nhau ở trên địa bàn của ngươi, vậy thì cứ đánh cho khoa trương là được rồi. Toàn bộ tổn thất cũng không ảnh hưởng tới mình. Hắn chắc chắn ở phía sau con khôi lỗi cấp hóa thần này nhất định còn có tu sĩ cấp nguyên anh ngầm điều khiển. Con khôi lỗi này có lẽ sẽ không đau lòng, nhưng mà đám tu sĩ nguyên anh ở phía sau của nó khẳng định là sẽ không chịu đựng được tổn thất như thế.
Biến cố như thế đột nhiên xảy ra, con khôi lỗi màu vàng kia vừa tức giận lại vừa sợ, rít gào nói.
- Đồ khốn, ngươi dám.
Cái thân hình màu vàng liên tục chớp động, cuống quýt chữa cháy ở bốn xung quanh. Đám điển tịch ở trong tàng kinh các này đều là do Vạn Khôi Môn đã tích lũy vô số năm. Nếu là bị hủy hoại trong chốc lát, tổn thất to lớn đến mức khó có thể đánh giá. Cũng chính là bởi vậy, khi hắn nhận được báo động có người xâm nhập tàng kinh các xong thì liền phóng tới với tốc độ nhanh nhất. Nguồn: truyentop.net
Tàng kinh các là trọng địa bí mật đến mức nòa, đương nhiên làVạn Khôi Môn phải cài đặt một ít cạm bẫy báo động ngoại nhân khó có thể phát hiện ra. Đáng tiếc khi Lôi Động bước vào đã khởi động cơ quan báo động bí mật mà chính mình không phát hiện ra.
Sau khi mưu kế của Lôi Động được thực hiện, lúc này thân hình hắn liền hóa thành hàng nghìn hàng vạn bóng dáng. Không ngừng chớp lóe ở không gian xung quanh. Chân thân hắn thì dùng phương thức không một tiếng động tiến ra phía bên ngoài. Nhưng mà hắn không dám sử dụng Chu Thiên Liễm Tức Quyết.
Nếu không thì sợ là dù đêm nay chính mình có thoát đi thì Công Tôn Động cũng khó mà trốn khỏi truy xét. Mà Lôi Động cũng không thể luôn luôn chờ đợi ở nơi này. Bởi vì cho dù là không ngừng phóng thích tự sát quỷ thì cũng khó mà chế trụ được con khôi lỗi cấp hóa thần có linh trí không kém này.
Phảng phất như là hành vi của Lôi Động đã hoàn toàn chọc giận con khôi lỗi cấp hóa thần kia. Nó chụp xuống giết chết một đám tự sát quỷ muốn xông vào bên trong, sau đó hạn chế uy lực vụ nổ của chúng nó ở trong lòng bàn tay. Đôi mắt sáng như đuốc trực tiếp theo dõi chân thân của Lôi Động đang thầm bay vút vềphía xa, cười lạnh, giận giữ mắng mỏ một tiếng.
- Còn muốn chạy? Chậm rồi.
Bất chấp một ít tổn thất không đáng kể, con khôi lỗi màu vàng liên tục khởi động cước bộ, môi một bước đều giống như ấn chứa một chút quy luật vận hành thiên đạo. Đều giống như là đạp nát không gian vậy, nhanh chóng đuổi theo Lôi Động. Tuy rằng tu vi của Lôi Động không tệ, cũng rất am hiểu tốc độ, nhưng mà so với cường giả cấp hóa thần thì vẫn có vẻ không bằng.
Lôi Động nhanh chóng lủi đi, sau khi vượt ra khỏi tàng kinh các thì con khôi lỗi màu vàng kia cũng đã cực kỳ bá đạo vọt ra, mạnh mẽ đánh một quyền về phía Lôi Động. Quyền kình đánh tan không gian xung quanh, cuốn lên vô số mảnh không gian nhỏ, hình thành một cỗ lực lượng cường đại đánh tới. Nhưng mà so với lúc trước thì Lôi Động đã sớm có chuẩn bị. Quanh thân hắn chợt có một tầng Huyền Âm Thuẫn mang theo Bất Diệt Pháp Tắc. Cứng rắn chặn một kích đánh tới.
Nhưng mà một kích phẫn nộ của tồn tại cấp hóa thần là lợi hại bực nào. Cho dù là hộ thuẫn có mang theo một tia Bất Diệt Pháp Tắc thì cũng không thể nào ngăn cản được toàn bộ uy lực của nó. Bất Diệt Huyền Âm Thuẫn bị đánh nát, Lôi Động bắn về phía trước như một viên đạn pháo, đánh thẳng xuống dưới mặt đất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.