Lôi Động thấy bộ dạng ghen tuông của nàng, trong lòng cũng cảm thấy vui lên, nhưng trên mặt thì ảm đạm mà thở dài nói:
- Kỳ thật qua nhiều năm như vậy, ta một mực cũng luôn nghĩ tới ngươi. Chỉ là năm đó ngươi thật sự kiên quyết, mà ta cũng không thể chạy Thiên Âm cung đi tìm ngươi. Nguyên bản ngược lại tập trung tinh thần muốn trùng kích Nguyên Anh mới giết tới Thiên Âm cung đem ngươi cướp về. Chỉ không có ngờ tới, Băng Vân ngươi so với ta tưởng tượng còn mạnh mẽ hơn, sớm thì tu luyện đến Nguyên Anh trung giai, thật sự là rất giỏi. Ai ~ kỳ thật năm đó chuyện này, đích xác trách ta, nguyên bản ta Lôi Động chính là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, có thể cùng ngươi có vài năm tình cảm vợ chồng đã là hạnh vận bậc nhất của Lôi Động ta rồi.
Thời gian dần qua, khuôn mặt lạnh lùng của Đạm Đài Băng Vân cũng trở nên nhu hòa, nhất là đã nghe được tình cảm vợ chồng vài năm thì mặt đỏ lên. Những năm kia tuy rằng từng người đều đem tinh lực chủ yếu đặt ở tu luyện, nhưng có chút sự tình lại tránh không khỏi, nghĩ đến đây, đôi má không khỏi lại hồng nhuận lên.
- Thôi thôi, mình đời này đã mất vào trong tay hắn rồi, còn tính toán chi li chuyện này để làm gì?
Đạm Đài Băng Vân thầm nghĩ, răng ngọc hung hăng mà cắn môi hồng một chút. Phảng phất đã quyết định cái gì hai gò má giao hồng muốn nhỏ máu, lúc này huyễn hóa ra một đạo sương trắng, đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-dau/1444865/chuong-699.html