Mặc kệ cho những ai xưng hô bọ họ là Dực nhân tộc, hết thảy đều là địch nhân. Rất nhiều đa chủng tộc cũng không phải sợ chiến tranh chỉ là vì một cái xưng hô mà đi đánh nhau với người ta thì không đáng. Chậm rãi đến hôm nay, danh tự Dực Thần Tộc coi như là định ra rồi.
Ngay lập tức, hai dực nhân liền lập tức tỉnh ngộ, sắc mặt bất thiện nhìn chằm chằm vào Đạm Đài Băng Vân:
- Phàm nhân, trên người của ngươi phải có lợi dụng thân thể Dực Thần Tộc chúng ta làm tài liệu luyện chế pháp bảo tà khí?
Bất luận là chủng tộc gì đều không muốn thân thể của người nhà bị chủng tộc khác luyện thành pháp bảo, Dực Thần Tộc đồng dạng không ngoại lệ. Nhưng mà, Dực Thần Tộc phản ứng kịch liệt như thế, họ quan tâm tới chuyện này cũng không có gì lạ.
Đạm Đài Băng Vân cũng phát hỏa, liên tục nở nụ cười lạnh:
- Dực nhân, có phải các người uống nhầm thuốc gì rồi hay không? Nơi này là Cửu Châu thế giới Dạ Xoa Hải, không phải là Quang Minh vực không phải là các ngươi. Các ngươi có tư cách gì ngăn cản bản tôn đi gặp Dạ Xoa Vương? Lại có tư cách gì đặt ra nghi vấn cho bản tôn? Cút cho ta, nếu không bản tôn đánh các ngươi thần hồn đều diệt.
Đổi lại bình thường nàng thật cũng không nổi giận như vậy. Nhưng mà lúc này tánh mạng của Lôi Động sắp hếtm muốn đi cầu cứu Dạ Xoa Vương. Lòng nàng nóng như lửa đốt xuống, cũng nổi lên sát tâm.
- Làm càn!
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-dau/1444862/chuong-696.html