Tuy nói đây đã là thời khắc sinh tử, nhưng câu trục xuất khỏi bộ lạc của tộc trưởng vẫn rất có lực sát thương. Mắt thấy tộc trưởng dẫn đầu làm gương, mọi người cũng đều nhao nhao làm theo, không giết địch mà chỉ chuyên tâm phòng ngự.
- Xuất hiện đi, Hồn nô của ta.
Lôi Động không do dự, liền triệu hoán Dực Không ra.
- Tuân mệnh, chủ nhân của ta.
Lúc thân hình Dực Không xuất hiện, khí tức khổng lồ cấp Nguyên Anh đều trải rộng ra toàn chiến trường, thế công của thú triều tiền phong cũng có chút dừng lại. Dù sao thì cường giả Nguyên Anh và Kim Đan cũng là hai khái niệm khác nhau hoàn toàn. Dù thực lực tổng hợp của hai trăm cự nhân cấp Kim Đan vẫn hơn một Nguyên Anh. Nhưng lực chấn nhiếp đối với thú triều lại không bằng một tên Nguyên Anh. Lôi Động cũng đã sớm thỉnh giáo qua, giai vị khác nhau liền mang lại uy áp rất lớn. Loại cảm giác sợ hãi này chính là phản ứng bản năng từ sâu trong nội tâm.
Bất quá, loại uy áp này cũng không quá đáng chỉ trong nháy mắt mà thôi. Thú triều rất nhanh bài trừ uy áp này xuống, bắt đầu tiếp tục tấn công. Bất quá yêu thú Kim Đan hơi có trí tuệ thì lại thoáng trì hoãn bước chân, theo bản năng dùng những yêu thú Trúc Cơ đang tiến lên kia làm bia đỡ đạn.
Trên thực tế, Lôi Động có thể không sử dụng Dực Không cũng có thể đạt được mục tiêu chiến lược, chỉ là có thể sẽ phải trả giá mười mấy cự nhân. Nếu đổi lại trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-dau/1444685/chuong-519.html