Chương trước
Chương sau

Nhưng không thể không thừa nhận, đây là pháp thuật cực kỳ hữu dụng. Dù sao mọi người rất sợ chết, tu vi càng cao, càng không muốn chết. Miễn là còn sống, thì còn một đường hi vọng.
Sau khi dung hợp thần hồn thành công, trong tiểu đội của Lôi Động, lại nhiều ra một tu sĩ Kim Đan kỳ. Hai Kim Đan, cộng thêm sức chiến đấu chân thật, lại thêm một Đạm Đài Băng Vân có sức chiến đấu của Kim Đan sơ kỳ, Lôi Động đối với con đường về nhà, tin tưởng lại gia tăng không ít. Lúc này mới quay đầu nhìn Đạm Đài Băng Vân.
- Ngươi nói quỷ chung đi.
- Quỷ chung chi thuật, chính là bí thuật mà Bạch Cốt Ma Quân tìm được từ nơi nào đó.
Đạm Đài Băng Vân có chút nhíu mày, nói:
- Mà bí thuật này rất quỷ dị, luyện chế ra một con quỷ chung, sau khi dung nhập nó vào trong thần hồn, nó sẽ ngủ đông, ở ẩn bất động. Nhưng mà, nếu trong ba năm không phục dụng giải dược đặc biệt, quỷ chung sẽ phát tác, cắn nuốt sạch thần hồn của tu sĩ. Đương nhiên, vật ấy cũng không phải hoàn toàn không có hạn chế, đầu tiên, chỉ có tác dụng với tu sĩ dưới Kim Đan hậu kỳ, mới có hiệu quả, tài liệu luyện chế quỷ chung, chính là dùng Thượng phẩm linh quỷ làm chủ tài, cộng thêm một loạt tài liệu trân quý khác luyện chế mà thành. Ta thử qua việc đem nó tháo từ trong thần hồn ra, luyện hóa. Nhưng mà, nó một mực bám vào trong thần hồn, hơi chút đụng một cái, nó sẽ làm ngươi thống khổ.
Nói đến chỗ này, sắc mặt Đạm Đài Băng Vân có chút trắng bệch, sợ hãi.
- Vậy cách ngươi giải quyết như thế nào?
Lôi Động nhíu mày hỏi, nhưng trong lòng lại vô cùng động tâm với loại bí thuật này.
Nếu có thể có được quỷ chung chi thuật này, thế lực của hắn sẽ tăng lớn. Bởi vì đối với người khác mà nói, Thượng phẩm linh quỷ là thứ cực kỳ hiếm thấy. Nhưng mà, đối với mình mà nói, Thượng phẩm linh quỷ, chỉ cần tốn chút thời gian, liền có thể có được một con.
Vật ấy nằm ở trong tay của mình, sinh ra uy lực, còn vượt xa nằm trong tay của Bạch Cốt Ma Quân.
Đạm Đài Băng Vân thở ra nặng nề, nói ra:
- Bạch Cốt Ma Quân nhìn trúng tư chất tu luyện của ta, đã thu ta làm đồ đệ. Những năm gần đây, ta và hắn lá mặt lá trái, ở chung không tệ. Hai năm trước Bạch Cốt Ma Quân một lần nói lộ miệng, quỷ chung chính là hắn từ trong một kiện dị bảo có được, mà kiện dị bảo kia có công năng đặc thù, có thể đem Thượng phẩm linh quỷ các loại, dựa theo cách điều chế đặc thù, luyện chế thành quỷ chung. Nhưng vào mấy năm trước, bởi vì hắn cực kỳ tín nhiệm ái thiếp của mình, cuối cùng nàng ta phản bội, đánh cắp cách điều chế. Nhưng mà, trên thực tế có cách điều chế cũng không hữu dụng, nhất định phải có được kiện dị bảo đó mới được.
Nói đến chỗ này, trong mắt Thanh Nương Tử, bỗng nhiên lộ ra một tia phẫn nộ cùng thần sắc bi ai.
- Đã có dị bảo, chắc hẳn Bạch Cốt Ma Quân kia, nhất định sẽ mang theo tùy thân.
Lôi Động nhíu mày cuống quít nói:
- Làm sao ngươi trộm được kiện dị bảo đó?
- Đương nhiên là rất khó trộm được, nhưng mà, cách điều chế tuy không cách nào luyện chế ra quỷ chung, nhưng lại có thể luyện chế ra giải dược.
Bỗng nhiên Đạm Đài Băng Vân nhìn chằm chằm vào Thanh Nương Tử, lạnh nhạt nói:
- Hồng Cơ cô nương, kính xin ngươi cho mượn cách điều chế một lát.
Thanh Nương Tử biết rõ chuyện cho tới bây giờ, chỉ sợ cũng không cách nào gạt được mọi người. Liền lạnh giọng khẽ nói:
- Đạm Đài cô nương, cho dù ta đã từng là Hồng Cơ, hiện tại cũng là Thanh Nương Tử. Không sai, cách điều chế đúng là trong tay ta. Nhưng mà, vì sao ta phải cho ngươi mượn sử dụng chứ?
- Lôi Động, thỉnh ngươi dùng đại cục làm trọng.
Đạm Đài Băng Vân cũng không ép nàng, bởi vì nàng biết rõ Lôi Động mới là lão đại trên con đường quay về này. Nghiêm mặt nhìn hắn, nói:
- Chúng ta bây giờ đã là minh hữu, kính xin ngươi cho ta cách điều chế, tuân thủ lời hứa của ngươi. Sở dĩ ta lựa chọn chờ ngươi thu phục Hắc Thiết Tháp mới nói ra, chính là không muốn giữa chúng ta có hiểu lầm gì. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Đại cục?
Lôi Động cười lạnh cuống quít nói:
- Đạm Đài Băng Vân, ít lên mặt dọa ta. Nhưng mà, ta niệm tình chúng ta là đồng hương, đồng minh, ta sẽ giúp ngươi một lần.
Lôi Động nói xong, nhìn Thanh Nương Tử nói:
- Không biết Thanh tỷ, ngươi có thể cho Lôi mỗ mượn cách điều chế giải dược được không?
Lôi Động trong chớp mắt, liền suy nghĩ cẩn thận đáp lại ý của Đạm Đài Băng Vân, đúng thế, nàng không muốn giữa bọn họ sinh ra điều gì đáng nghi ngờ, mới nói ra vào lúc này. Kỳ thật Lôi Động biết chắc, nếu như mình vi phạm minh ước, dùng quỷ chung này đi khống chế Đạm Đài Băng Vân. Chỉ sợ, với tính cách của nàng ta, tình nguyện trở về tiếp tục bái Bạch Cốt Ma Quân làm sư.
Hơn nữa, với hiểu biết của mình với nàng ta, càng có khả năng khuyến khích Bạch Cốt Ma Quân đi đối phó chính mình, chỉ sợ không có người nào, có thể còn sống rời khỏi Triệu châu. Những chuyện này, Đạm Đài Băng Vân biết rõ, Lôi Động biết rõ, nhưng ngầm hiểu ý không nói ra mà thôi.
Đối với thỉnh cầu của Lôi Động, Thanh Nương Tử lộ ra dịu dàng ngoan ngoãn hơn rất nhiều. Ân một tiếng, nhẹ nhàng gật đầu nói:
- Hết thảy đều bằng vào Lôi lão đại làm chủ.
Dứt lời, từ trong trữ vật thủ trạc, lấy một phần ngọc giản.
Lôi Động tiếp nhận, dò xét trong ngọc giản. Quả nhiên, trong đó ghi lại cách nào luyện chế thành quỷ chung, cùng với giải dược ba năm, giải dược vĩnh viễn... Trước tiên là nói về cách điều chế quỷ chung, trừ Thượng phẩm linh quỷ còn khó tìm ra, cho dù là muốn mua sắm, cũng cần vận khí không tệ mới được, tài liệu khác mặc dù quý, nhưng tốn chút linh thạch vẫn có được. Nhưng Bạch Cốt Ma Quân dùng quỷ chung, trên người cần dị bảo nghịch thiên mới được, mặc dù Lôi Động có khát vọng với dị bảo nghịch thiên của hắn, cũng không dám đánh chủ ý lung tung lên người của Bạch Cốt Ma Quân.
Bởi vậy, Lôi Động trực tiếp xem xét giải dược vĩnh viễn cẩn thận nhìn một lần, nhưng lại phát hiện luyện chế giải dược vĩnh viễn vấn đề không lớn, nhiều lắm là tốn chút tài liệu mà thôi. Duy nhất làm cho Lôi Động cảm thấy đáng tiếc là, nếu dùng giải dược vĩnh viễn giải trừ quỷ chung, bởi vì đặc thù của quỷ chung, cũng từ đây tan thànhmây khói. Nếu không, nếu như nắm giữ quỷ chung này quay về Khang châu, cũng là chuyện vô cùng có lợi!
Hắc Thiết Tháp cũng vui mừng quá đỗi, không nghĩ tới bảo bối mà Hồng Cơ đánh cắp lúc trước, lại chính là cách điều chế giải dược của quỷ chung cổ quái này. Kể từ đó, cũng cỡi bỏ quỷ cổ, hai mươi năm sau, chính mình sẽ được tự do. Muốn nói trước kia bị cưỡng ép thu phục còn có chút bất mãn, mà bây giờ, trong lòng lại vui sướng nói không nên lời. Nếu không, trừ phi mình đột phá đến Kim Đan hậu kỳ, nếu không cả đời này, cũng không có được tự do. Tuy Hắc Thiết Tháp tự phụ, nhưng như cũ đối với việc trong lúc sinh thời tấn chức Kim Đan hậu kỳ vẫn nghi kỵ trùng trùng điệp điệp, lòng tin không đủ.
Mặc dù Lôi Động có chút ngấp nghé dị bảo nghịch thiên của Bạch Cốt Ma Quân, nhưng thực lực hiện giờ không đủ, cũng chỉ có tạm thời buông tha. Hơn nữa, nơi này là địa bàn của Bạch Cốt Điện, cũng không phải là nơi ở lâu. Sau khi bọn người Thượng Quan Hồng thu dọn chiến trường, Lôi Động lập tức đem người rời đi. Đương nhiên, hai chiếc chiến hạm cỡ lớn của Bạch Cốt Điện, khẳng định là chiến lợi phẩm đáng giá nhất.
Ngoài ra, tuy Hắc Thiết Tháp cũng có chút tài sản cố định, nhưng mà cũng không muốn vì tham tài mà chui đầu vào lưới, đành phải bất đắc dĩ buông tha cho.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.