Chương trước
Chương sau

Cùng lúc đó, xuất hiện một cây ngân châm nhỏ, cực kỳ âm hiểm thừa dịp người ta không chuẩn bị, đâm vào trong huyệt Thái Dương. Phá Hồn Châm, chính là Cực phẩm linh khí công kích, nó không có uy lực cường hãn, nhưng nó lại là vũ khí làm cho người ta khó lòng phòng bị. Sau khi có được nó, Thanh Nương Tử giống như cá gặp nước, nhiều lần lập kỳ công. Mà lần này, chỉ trong chớp mắt đã đâm nát thần hồn tên tu sĩ này.
Mắt thấy đồng bạn, cơ hồ trong nháy mắt, đã chết hai người. Đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ đằng sau chạy tới, động tác phi hành, cũng chậm lại đôi chút, tình huống hình như không đúng a. Chỉ trong chớp mắt, hai tên tu sĩ dẫn đội đã chết ngày trước mặt bọn họ, bốn người Lôi Động, vào lúc này ra tay, đã bạo chết tên tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ cuối cùng.
Địch quân còn lại tám tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ, thoáng cái há hốc mồm tại chỗ, khoảng cách của mọi người chỉ hơn mười trượng, nhao nhao dừng độn quang lại, lơ lửng trên không trung, không dám tiến về phía trước. Nhưng cũng không dám cứ như vậy mà rút lui. Bọn người Lôi Động, cũng không có dục vọng đi giết người, ngược lại đem lực chú ý đặt lên tên Đa Tình thư sinh. Cực phẩm linh khí uy lực lớn, pháp thuật, ngay ngắn đánh tới Đa Tình thư sinh.
Rầm rầm các loại diễm quang, mạn thiên phi vũ, lực lượng không ngừng va chạm, hình thành từng đạo gợn sóng không gian, bắn ra bốn phương tám hướng. Hiển nhiên, tên Đa Tình thư sinh lúc này đã không chịu nổi. Bị Phá Hồn Châm của Thanh Nương Tử, suýt nữa đâm rách huyệt Thái Dương, Lôi Động dùng Hắc Long, trực tiếp oanh trúng phá thuẫn sau lồng ngực của hắn.
Tu sĩ Kim Đan kỳ, trừ phi là người có luyện thể ra, nếu không có hộ thuẫn, không có pháp khí phòng ngự, tuyệt đối không có khả năng làm được chuyện đao thương bất nhập.
Huống chi, Lôi Động và đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ, trong tay dùng linh khí và pháp thuật, uy lực đều là bất phàm. Dưới đại lượng linh thạch chồng chất, thực lực hiển nhiên đã vượt qua tu sĩ Trúc Cơ bình thường.
Đa Tình thư sinh, chỉ có thể hình thành cương khí bên ngoài tầng da của mình, dùng chống cự Hắc Long của Lôi Động.
Dưới lực lượng trùng kích cực lớn, bị đánh bay ngược ra phía sau, miệng phun máu tươi. Cùng lúc đó, hắn nổi giận mắng:
- Nếu các ngươi không lên, sẽ theo điện quy xử lý. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Trong chốc lát sắc mặt trắng bệch, hiển nhiên đã bị đánh gãy mấy cây xương sườn.
Bình thường tên Đa Tình thư sinh này, có chút xem thường những tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ, nhưng đến thời điểm này, không thể không dựa vào những tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ này cứu mạng.
Nhắc tới điện quy khủng bố của Bạch Cốt Điện, những tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia khiếp đảm, nhao nhao tiếp tục sử xuất độn quang. Nhưng tốc độ, cũng chậm đi mấy nhịp, khoảng cách hơn mười trượng, vào lúc này giống như chân trời góc biển, xa không thể chạm tới. Dáng vẻ Đa Tình thư sinh gần như muốn thổ huyết, nhưng mà, công kích mãnh liệt, nhưng hắn không thể không bình tĩnh giao chiến. Nhưng mà, hắn cũng học thông minh, vừa đánh vừa lui, tụ hợp với đại quân của mình.
Vừa mới tụ hợp với nhau, hai phe lúc này, đã hoàn toàn chiến thành một đoàn. Cho dù trong những tên tu sĩ Trúc Cơ kia, trong lòng tràn ngập sợ hãi, nhưng trong lúc tính mạng nguy cấp, cũng không thể không dốc sức liều mạng chiến đấu. Mà Đa Tình thư sinh kia, dưới áp lực mạnh mẽ của hỗn chiến, cuối cùng có thể thở một hơi. Tế đầu lâu trắng, chỉ thấy cái đầu lâu kia, hóa thành một đạo ánh sáng, nhắm thẳng lên bầu trời.
Lôi Động hơi sững sờ, trong nội tâm thầm kêu không tốt. Thứ này không phải thông tin, mà là gây động tĩnh lớn để gọi người tới. Nhưng mà, hắn đang định thi triển Tu La chi dực, chuẩn bị tiến lên ngăn chặn cái đầu lâu kia nổ tung. Ba tên tu sĩ Trúc Cơ nhìn chằm chằm vào Lôi Động, nhao nhao công kích mạnh mẽ về phía của hắn. Hỏa diễm, băng trùy, còn có linh khí hình bánh xe, phong bế tất cả đường đi của hắn. Nếu như Lôi Động cưỡng ép bay lên, không thể nói trước sẽ bị dánh trúng. Lúc này tâm thần trầm xuống, vận chuyển Quỷ Ảnh Độn tới cực hạn, giống như bóng ma quỷ dị, mang theo tàn ảnh liên tiếp. Thân pháp nhẹ nhàng tiêu sái, tránh né tất cả công kích đang đánh tới, thật sự trốn không thoát, vậy thì dùng Kim Cương Bất Diệt Linh Thuẫn cứng chọi cứng đi.
Nhưng mà, vào chính lúc này, cách đó không xa. Trên hai chiếc tàu cao tốc cỡ lớn của Bạch Cốt Điện, xuất hiện một đạo bạch quang lóng lánh, lờ mờ xuất hiện trên bầu trời, giống như một đạo lưu tinh. Vô cùng nhanh chóng đuổi theo cái khô lâu màu trắng kia, ngay sau đó, bắn ra một đạo hào quang màu trắng, lướt thẳng trên mặt biển. Đem cái khô lâu màu trắng này ném thẳng vào trong nước.
Sau hai ba hô hấp, cái khô lâu màu trắng kia đã nổ tung, dưới sự cảm ứng của thần niệm, tuy uy lực không được. Nhưng mà, tuôn ra vầng sáng, lại bao phủ cả vài dặm, cơ hồ con mắt của mọi người như mù đi, chẳng thấy gì cả.
Mọi người kinh hoàng một chút, cái đồ chơi này nếu như nổ tung giữa không trung, tối thiểu có thể kéo dài ra hơn mười dặm, hình thành một quang cầu cực lớn. Hơn nữa, nơi này chính là địa bàn của Bạch Cốt Điện. Có trời mới biết, cái quang cầu cực lớn đó, sẽ đưa tới bao nhiêu địch nhân? Cho dù là Lôi Động, trong nội tâm cũng xiết chặc, may mắn là người trong đạo độn quang màu trắng kia ngăn cản cái khô lâu này.
Nhưng mà, tốc độ của độn quang màu trắng kia đúng là quá nhanh, cơ hồ không kém hơn tốc độ Tu La chi dực của chính mình. Lôi Động cẩn thận ứng phó địch nhân, nhưng trong lòng thì thầm nghĩ không thôi, đạo độn quang kia, vì sao lại quen thuộc như vậy? Chẳng lẽ, là...
- Đạm Đài Băng Vân, ngươi điên rồi.
Sắc mặt của Đa Tình thư sinh đỏ bừng, quát lớn:
- Ngươi không biết điện quy lợi hại?
Cái tên này vừa nói ra, trong nội tâm Lôi Động chấn động, cũng không nhịn mà mà suy nghĩ không thôi. Đây không phải là mũi tên, bởi vì cho dù bắn tên, tốc độ độn quang của ngươi cũng không có khả năng nhanh như vậy. Xem ra, Đạm Đài Băng Vân cũng có tao ngộ giống như chính mình, bị Hải Thần Chi Nộ ném tới vùng biển Hỗn Loạn này. Nhưng tao ngộ sau đó, có lẽ không cùng cảnh ngộ mà thôi. Nhưng ngay sau khi Đa Tình thư sinh phát hiện có người phản bội thì giật mình, Tiền La rất sợ Hắc Thiết Tháp thoát ra, rốt cục cũng bắt được cơ hội.
Bắn một bảo bối Thiết Mẫu Đảm ra. Đảm này hình viên cầu, nó chỉ lớn giống như nắm đấm mà thôi, nhưng thứ này lại nặng ngàn cân. Trải qua thủ pháp đặc thù luyện chế, uy lực không tầm thường, cũng có thể so sánh được với Thượng phẩm hoặc là Cực phẩm pháp bảo. Trong tiếng vèo, Thiết Mẫu Đảm nhanh chóng đóng băng, giống như một quả cầu màu đen, đập trúng lồng ngực của Đa Tình thư sinh.
Đa Tình thư sinh dưới tình thế cấp bách, chỉ có thể dùng cương khí hộ thể, lồng ngực trực tiếp bị đánh lõm xuống. Nhưng mà, sinh mệnh lực của tu sĩ Kim Đan, đúng là quá ương ngạnh. Đến lúc này, hắn vẫn bộc phát ra một đạo hào quang, dùng tốc độ khủng bố mà trốn đi Tốc độ kia, cơ hồ vượt qua tốc độ của tu sĩ Kim Đan bình thường gấp hai ba lần.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.