Chương trước
Chương sau

Còn hắn thì khởi động Thiên Ma biến, toàn thân đột nhiên trở nên lạnh lùng mà cường đại, cả người phủ lên một cỗ khí tức giết chóc nồng đậm.
Sử dụng phương thức này để tu luyện đã lâu rồi. Lôi Động sớm đã không giống như hồi đầu mới tu luyện Thiên Ma biến, hắn hầu như rơi vào trạng thái vô ý thứ. Hiện nay ở sâu trong nội tâm của hắn, tuy rằng vẫn vì vào trạng thái cuồng bạo mà nôn nóng như cũ. Thế nhưng trải qua một thời gian tập luyện, ban đầu đã có thể khống chế được tâm cảnh biến hóa do Thiên Ma biến ảnh hưởng, sẽ không điên cuồng tấn công tán loạn khắp nơi nữa.
Thông qua liều mạng công kích hải vực, Lôi Động rất nhanh tập trung lực lượng trong cơ thể. Thừa dịp cuối cùng còn chút lực lượng trước mắt, hắn nhanh chóng bay trở về mật thất bế quan. Đợi đến khi trải qua Thiên Ma biến xong, toàn thân hắn đã không còn chút lực lượng nào, cốt cách kinh mạch đều đứt gãy liên tục, cảm giác thống khổ vô lực không cách nào tả xiết. Đến lúc này hắn mới cố gắng chống người bò lên, chịu được cảm giác cực độ thống khổ, dùng một khỏa Thuế Phàm đan, trong lòng bàn tay nắm một viên linh thạch cực phẩm, bắt đầu tu luyện.
Thuế Phàm đan, quả nhiên bất phàm. Sau khi đan dược vừa tiến vào trong bụng, dược lực liền hóa thành một cỗ nhiệt lưu rất nhỏ đi theo kinh mạch, nhanh chóng đi theo toàn thân khuếch tán đến từng ngóc ngách, lúc như sóng nhiệt lúc lại như dòng nước xiết. Nhất là khi chân khí hoàn toàn khô kiệt, loại cảm giác huyết mạch toàn thân căng phồng này rất khó chịu.
Trong lòng bàn tay, một cỗ linh khí hầu như tinh thuần đến mức tận cùng chậm rãi chui vào trong kinh mạch, sau đó nhập vào đan điền. Lôi Động vội vàng dẫn đạo linh khí này vào trong kinh mạch của mình, bắt đầu phát tán ra toàn thân. Mà tâm cảnh của hắn cũng đi vào trạng thái vô hỷ vô bi, thời gian, từng chút thời gian trôi qua, Lôi Động chậm rãi rèn luyện kinh mạch, máu, thân thể của chính mình. Sau một ngày đêm, hắn rời khỏi vô tận chân khí tuần hoàn, mở hai tròng mắt ra cảm giác trong mắt có chút nước, ý nghĩ trong đầu thanh sảng. Toàn thân, bao quát cả thân thể cho đến thần hồn dường như được trải qua tắm rửa nên thoái mái vô cùng.
Trong mũi ngửi được một mùi tanh, lỗ chân lông toàn thân bài tiết ra một ít dịch nhờn màu đen. Điều này khiến cho Lôi Động cảm giác vui mừng hơn rất nhiều, hắn thấy kinh mạch, tựa hồ tu luyện một ngày đêm xong như được lột xác. Tuy rằng xa xa vẫn chưa đạt đến tiêu chuẩn tiến giai thế nhưng tu vi tăng lên cao rõ ràng.
Ánh sáng linh thạch cực phẩm trong tay thoáng ảm đạm một chút, mà huyết mạch trong cơ thể vẫn như cũ lưu lại không ít dược lực của Thuế Phàm đan. Điều này khiến cho Lôi Động không khỏi cảm khái một câu, linh thạch nhiều thật vui vẻ a. Phỏng chừng trong thiên hạ có duy nhất tu sĩ Trúc Cơ kỳ như mình là xa xỉ như vậy, tuyệt đối không có mấy người. Nhảy vào trong biển tắm rửa, tận hưởng cảm giác thống khoái xong. Lôi Động lại bắt đầu thử tu luyện, thế nhưng ngồi cả ngày, dược lực trong cơ thể vẫn lưu lại không ít. Tu luyện ngày thứ hai có hiệu quả kém xa ngày thứ nhất. Điều này khiến cho đầu lông mày của hắn không khỏi nhăn lại, nguyên bản muốn tiết kiệm một chút thành phẩm, tưởng dùng được chút dược lực tàn dư thế nhưng đáng tiếc là lại không như mong muốn. Mặc dù dược lực lưu lại cũng có thể hấp thu nhưng hiệu quả thực sự quá chậm. Tu luyện suốt một ngày đêm hiệu quả tàm tạm, trong huyết mạch vẫn như cũ lưu lại không ít dược lưu. Đổi lại là người khác, cho dù còn lại một chút dược tính cũng sẽ dùng thời gian chậm rãi hấp thu nó để tránh lãng phí. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nhưng hiệu suất như vậy đối với Lôi Động vô cùng trọng yếu. Cho dù linh thạch thiếu, ra ngoài đánh cướp cũng tốt hơn ngồi đây chậm rãi hấp thu nốt chút dược lực dư tàn. Đến tận lúc này, mỗi ngày Lôi Động đều tiêu hao một viên Thuế Phàm đan, sau đó lợi dụng Thiên Ma biến cố gắng phát huy toàn bộ dược tính còn sót trong cơ thể. Kể từ lúc đó, hiệu quả tu luyện tăng lên rất nhiều.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, chỉ chớp mắt đã hết ba tháng. Trên hòn đảo nhỏ yên lặng chẳng có chuyện gì, ngoại trừ một lần Lôi Động đi lấy đan dược bên ngoài ra, các thời gian còn lại đều ở trên hòn đảo nhỏ. Trong ba tháng này, tu vi của hắn lên cao hơn rất nhiều, nếu như dựa theo tốc độ mà suy đoán, không tới một năm có thể đạt được Trúc Cơ tầng tám đỉnh phong, khoảng cách tới hậu kỳ còn nửa bước. Điều đáng tiếc duy nhất chính là ba tháng này, chút Bồ Đề Thanh Tâm trà cuối cùng mang theo đã hết, không thể tiếp tục dùng nó để làm thần hồn lớn mạnh nữa.
Đương nhiên phương thức tu luyện của Lôi Động cũng cực kỳ xa xỉ. Chỉ trong ba tháng ngắn ngủi đã tiêu hao hết hai khỏa linh thạch cực phẩm, cùng với chín mươi mai Thuế Phàm đan, số lượng của cải bị hao tổn đến gần năm trăm vạn linh thạch. Thế nhưng Lôi Động không làm vậy không được, dù sao tư chất của hắn quá mức bình thường, nếu như dựa theo phương thức tu luyện của người bình thường, sợ rằng tu luyện cho đến chết cũng không đến Kim Đan kỳ được.
Lôi Động căn cứ vào thời gian ước định, quay trở về khách sạn bình dân trong Thương Lan đảo. Các đội hữu khác đã sớm tề tụ đông đủ.
Trong đó bao gồm cả Tiền đội trưởng, lúc này tinh khí thần của Tiền đội trưởng no đủ, mặt mày hồng hào mà tinh thần chấn hưng, phảng phất như thoáng cái trẻ hơn mười tuổi. Khí chất toàn thân cũng hoàn toàn thay đổi, trở nên bí hiểm, liếc mắt nhìn lại, ánh mắt nhìn lơ đãng toát ra đầy uy áp. Thần niệm của Lôi Động đảo qua trên người hắn, cảm giác giống như đại đương mênh mông, thâm sâu không lường được. Thấy dáng dấp này của hắn, Lôi Động không khỏi nở nụ cười, chắp tay nói:
- Đội trưởng, chúc mừng ngươi rốt cục thành Kim Đan.
- Lôi Động, chuyện này toàn bộ đều do ngươi hỗ trợ.
Tiền La nghiêm mặt, thu hồi dáng vẻ tươi cười lại quay sang trịnh trọng vái Lôi Động:
- Nếu không có ngươi, cuộc đời này của Tiền mỗ không còn cơ hội kết thành Kim Đan. Lôi Động và các vị đội hữu, từ nay về sau chỉ cần mọi người cần, Tiền mỗ tuyệt đối không nói hai lời. Không nói nhiều nữa, chúng ta lập tức rời bến, kiếm chút yêu thú Kim Đan về thôi.
Lôi Động mỉm cười, có một cao thủ Kim Đan ở bên cạnh, lại nợ mình nhân tình thật lớn đương nhiên trong lòng sẽ vô cùng thư sướng. Nhưng đối với lời đề nghị này của Tiền đội trưởng, hắn lắc đầu nói:
- Đội trưởng, chuyện xuất hải tạm thời hoãn lại, xin giúp ta kiếm bốn con yêu thú Kim Đan tới, trong đó tốt nhất phải bao gồm cả thú hồn, nội đan và huyết nhục. Lôi Động sớm đã cho quỷ vệ ăn đầu Đao Thu Long kia, quả nhiên máu thịt của yêu thú Kim Đan có hiệu lực rất mạnh. Lúc này Bạo Kích quỷ vệ đã đạt tới trạng thái đỉnh phong. Tin chắc rằng chỉ cần bốn con yêu thú Kim Đan nữa cũng đủ để nó tấn chức thành công quỷ tướng, đây mới là mục đích căn bản của Lôi Động.
- Không có vấn đề, Tiền mỗ đi làm chuyện này ngay.
Tiền La nghiêm mặt, không chút nào bởi vì chính mình tấn chức Kim Đan kỳ mà ra vẻ cao ngạo với đội hữu. Hắn không nói hai lời liền chạy ra bên ngoài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.