Chương trước
Chương sau

Lúc này hắn mới có thể nhàn hạ, hơi giương đôi cánh ra để quan sát hoàn cảnh xung quanh. Chỉ thấy được bản thân mình đang ở trong một mảnh không gian vặn vẹo, những dòng khí ở xung quanh đang chuyển động với một tốc độ cực nhanh. Lấy nhãn lực của Lôi Động cũng chỉ có thể nhìn được ra bên ngoài hơn mười trượng.
Nếu tỏa ra thần niệm thì lại càng gặp vô số lực cản, đứt quãng, cực kỳ không thông thuận. Hơn nữa cũng không thể tỏa ra xa được. Thần niệm tỏa ra bên ngoài hơn một trăm trượng cũng đã là cực hạn. Khoảng cách này so với bình thường thì kém hơn rất nhiều. Quan trọng nhất là ở trong hoàn cảnh này Lôi Động gần như không thể giữ nguyên được vị trí. Hoàn toàn phải dựa vào Tu La Chi Dực hộ thể mới có thể miễn cưỡng trụ vững.
Lôi Động đang định quan sát hoàn cảnh bên ngoài nhiều một chút thì bên tai đột nhiên truyền đến thanh âm của Dạ Xoa Vương.
- Buông Liệt Thiên Lôi, lập tức rời đi.
Nghe thấy như vậy, Lôi Động làm sao còn dám có nửa điểm do dự. Hắn vội vàng đặt Liệt Thiên Lôi ở trước người, cùng lúc đó thân mình liền lướt nhanh về phía sau. Khỏa Liệt Thiên Lôi vừa mới rời tay, liền bị lực không gian cuốn bay đi. Thấy được như thế, Lôi Động vội vàng vẫy động đôi cánh sau lưng, cả người giống như một đạo tia chớp màu đen phá không hướng về phía xa mà lướt đi.
Trước khi bay ra khỏi chỗ này, Lôi Động cũng nhìn thấy cảnh không gian lực đang chuẩn bị kéo khỏa Liệt thiên Lôi kia vào trong cái khe không gian. Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Lôi Động chợt giật thót lên, thầm hô không ổn. Quả nhiên trong lỗ tai truyền đến một tiếng thở dài của Dạ Xoa Vương.
- Thật có lỗi, không còn kịp rồi. Chúc ngươi may mắn.
Lôi Động liền cực kỳ phẫn nộ, nhưng mà cũng không còn cách nào khác. Trước tiên hắn liền triển khai một cái Huyền Âm Thuẫn ra bên ngoài cơ thể, sau đó không chút do dự bóp vỡ cái phù triện mà Dạ Xoa Vương đưa cho. Một cái vòng bảo hộ năng lượng tối đen trống rỗng bao bọc Lôi Động vào bên trong.
Cùng lúc đó, viên Liệt Thiên Lôi sắp bị cái khe không gian cắn nuốt kia liền bộc phát ra một cỗ sóng xung kích tối đen. Từng đạo sóng gợn như gió cuốn mây tan, hướng ra phía bên ngoài quét sạch đi!
Từ bên trên trời cao nhìn xuống phía bên dưới, chỉ thấy một cơn lốc có đường kính vài chục dặm đang không ngừng lớn lên. Cơn lốc xoáy này chính là cơn giận của Hải Thần. Bỗng nhiên ở bốn phía của cơn lốc và vị trí trung tâm đồng thời bộc phát ra một cái hắc sắc quang cầu.
Cơn lốc xoáy kia vốn đã tràn ngập những tia sáng kỳ dị, ở bên trong tràn đầy những dòng nước lấp lánh. Dưới sức mạnh mãnh liệt của vụ nổ, cái lốc xoáy liền vặn vẹo mà run rẩy. Cùng lúc đó nó liền dùng một tốc độ cực nhanh mà điên cuồng co rút lại phía bên trong.
Trong đó, một gã trưởng lão của Dạ Xoa Tộc tuôn ra một cỗ lực lượng bàng bạc thật lớn, cả người giống như một viên sao chổi màu đen, điên cuồng bay ra phía bên ngoài. Nhưng mà cái lốc xoáy này đang không ngừng co rút lại, lực lôi kéo càng ngày càng mạnh mẽ.
Khiến cho vị trưởng lão kia đã dốc hết tốc độ, nhưng mà cũng vẫn hết sức thong thả. Trong lúc hắn đang hết sức tuyệt vọng, thân thể của Dạ Xoa Vương đột nhiên lóe lên rồi xuất hiện ở bên cạnh của hắn, túm lấy áo của hắn mà liều mạng lôi kéo ra bên ngoài. Cũng chỉ có loại tồn tại như Dạ Xoa Vương mới có thể cứu người được ngay trong lúc này.
Đáng tiếc, mặc dù là Dạ Xoa Vương có lợi hại hơn nữa thì cũng không dám tiếp tục cứu người thứ hai. Hắn vận khởi tốc độ lên, kéo vị trưởng lão kia ra bên ngoài mấy trăm dặm. Gã trưởng lão đáng thương còn lại kia, quanh thân cũng có hơi nước màu đen quanh quẩn không ngớt. Hắn thấy có lẽ mình đã sắp thoát ly khỏi phạm vi lốc xoáy. Đang cảm thấy lực lôi kéo tác động lên trên thân mình chợt được nới lỏng.
Trong lòng còn chưa kịp vui mừng thì một đạo khe không gian vô hình vô sắc lướt qua thân thể hắn không một tiếng động, mạnh mẽ cắt thân thể của hắn thành hai đoạn. Một tên tiểu Dạ Xoa hơi mờ chợt xuất hiện ở bên trên thiên linh của hắn, tính chuẩn bị thoát ra. Nhưng mà mất đi sự bảo hộ của thân thể và pháp bảo, hắn liền lập tức bị hút vào trung tâm của lốc xoáy. Có lẽ là do vận khí của hắn quá kém, liên tiếp có những cái khe không gian chợt xuất hiện. Cái Nguyên Anh đáng thương liền bị xé nát thành từng mảnh nhỏ.
Đối với những việc phát sinh, Lôi Động gần như hoàn toàn không biết gì cả. Hắn không thể, cũng không muốn biết. Lúc này hắn chỉ có thể dùng tất cả các biện pháp để giữ được tính mạng. Lực lượng nổ mạnh của Liệt Thiên Lôi và lực lượng của không gian lốc xoáy mạnh mẽ đụng vào nhau đã sản sinh ra vô số khe không gian loạn lưu. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Mà trong khi Lôi Động cố gắng vỗ cánh thì rõ ràng hắn đã cảm thấy không thể khống chế được hành động của chính mình. Hấp lực, lực xé rách, lực xô đẩy của sóng xung kích. Tất cả liên hợp lại đã trở thành một cỗ lực lượng giảo sát, khiến cho thân thể của Lôi Động gần như sắp bị xé rách. Nếu không phải có cái vòng bảo bộ của cái phù triện Hộ Thể Thuật kia thì chở sợ là chỉ cần thời gian một cái hô hấp, Lôi Động sẽ trực tiếp bị xé thành mảnh nhỏ.
Nhất là tại thời điểm cái lốc xoáy kia nhanh chóng co rút lại, nó mang theo lực lôi kéo vô cùng cường hãn. Khiến cho Lôi Động vỗ cánh hay là phi hành thì cũng cực kỳ khó khăn. Một con quái ngư không biết tên lớn hơn một trượng bị lốc xoáy cuốn lên từ dưới đáy biển, nó còn đang liều mạng giãy giụa ở cách chỗ Lôi Động vài trượng. Bỗng nhiên bị va chạm vào một cái khe không gian, trực tiếp bị cắt thành hai đoạn cực kỳ gọn gàng. Lôi Động nhìn thấy vậy thì trong lòng là một mảnh lạnh lẽo. Đối với cái loại khe không gian khủng bố đến bực này, nếu như bị cuốn vào bên trong, hắn cũng không thể làm gì được ngoài việc chờ chết.
Đủ loại ý niệm điên cuồng xoay chuyển ở trong đầu hắn, nhưng mà lúc này cũng không nghĩ ra nửa điểm biện pháp. Bỗng nhiên lại nghe được thanh âm mờ nhạt đã trở nên như có như không của Dạ Xoa Vương.
- Đi theo phương hướng của lốc xoáy tới vị trí trung tâm. Có lẽ còn có một đường sinh cơ.
Một đường sinh cơ. Bốn chữ này phảng phất như là một cây cỏ cuối cùng ở trước mặt Lôi Động. Hắn hít một hơi thật sâu để khiến cho mình tỉnh táo lại. Sau đó liền giương đôi Tu La Chi Dực rộng vài trượng ra, thân thể của hắn vẫn hoàn toàn được bảo hộ ở bên trong cái vòng bảo vệ còn chưa tiêu tán của Hộ Thể Thuật.
Lôi Động cố chịu cảm giác thống khổ khi thần niệm bị kéo rách, thân hình liên tục lóe lên, giống như là một đạo quỷ ảnh, đi theo những dòng khí ở trong lốc xoáy tiến vào trung tâm của cơn lốc. Hiện tại, Lôi Động đã không còn bất kỳ lựa chọn nào khắc. Thứ nhất là dù cho Dạ Xoa Vương có muốn hại hắn thì cũng không cần phải lừa hắn như vậy. Thứ hai là dường như Lôi Động cũng lờ mờ hiểu được một ít nguyên lý. Ở chỗ trung tâm của cuồng phong, hình như sẽ có một địa phương an toàn. Muốn thoát đi, vậy thì cái lực lôi kéo thật lớn kia sẽ trở thành ác mộng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.