Hoàn toàn bất đồng so với đôi Tu La Chi Dực màu đen như mực của Lôi Động. Bên trên đôi cánh này của nàng có từng chiếc lông chim nhỏ nhắn, tản ra từng đạo bạch quang mờ ảo. Mỗi một cái lông chim đều tinh khiết như ngọc, lấp lánh như tuyết. Nó vừa vẫy một cái thì thân hình của nàng đã bay về phía trước với một tốc độ vô cùng nhanh.
Khoảng cách vài dặm chỉ trong thời gian một cái hô hấp đã có thể vượt qua. Tiếp tục lóe lên một lần nữa thì đã vượt qua U Minh chiến hạm. Cái thân hình xinh đẹp của nàng được bạch quang trôi nổi xung quanh đã đang phiêu phù ở bên trong hư không trước mặt.
Điều này sao có thể?
Không chỉ là những đội viên khác bên trên U Minh chiến hạm mà ngay cả Lôi Động sau khi thấy một màn như vậy thì cũng kinh ngạc đến mức không ngậm miệng lại được.
Bộ cánh kia của Đạm Đài Băng Vân có tốc độ căn bản là không hề kém hơn bản thân mình. Điều này có thể cho thấy nhất định chủ tài của đôi cánh kia cũng phải tương đương với đôi cánh của Tu La Vương. Mặc kệ giờ phút này Lôi Động có bao nhiêu kinh ngạc.
Đạm Đài Băng Vân liền lấy ra một đạo phù triện màu hồng, nàng nâng bàn tay trắng nõn lên rồi ném nó về phía trước. Cái phù triện này bị thiêu đốt hừng hực, nhất thời liền hóa thành một con Hỏa Long cả người được hỏa diễm thiêu đốt,dài hơn mười trượng giương nanh múa vuốt bay đi.
Nó nâng một trảo lên hướng về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-dau/1444530/chuong-364.html