- Động nhi, không nghĩ tới nhanh như vậy mà con đã tới đây, đứng lên đi. Con cũng trưởng thành rồi, sau này thấy vi sư không cần phải hành lễ như vậy.
Vẻ mặt của Lôi Động nghiêm túc, chậm rãi đứng dậy. Cũng không đồng ý với lời nói của Vạn Quỷ lão tổ, lắc đầu nói.
- Sư tôn, một ngày là thầy cả đời là cha. Dù cho đệ tử có lớn tuổi hơn nữa, ở trước mặt sư tôn đệ tử cũng mãi mãi là đệ tử.
Vạn Quỷ lão tổ nghe thấy vậy thì không khỏi lại cảm động một phen, phân phó quỷ nô.
- Quỷ nô, đem một ít linh trà bổn tọa dành dụm đã lâu ra đây, để cho Động nhi nếm thử.
- Sư tôn, chậm đã.
Lôi Động nói xong liền vội vàng lấy ra một gói Bồ Đề Thanh Tâm Trà cung kính đưa lên nói.
- Sư tôn, năm đó khi đệ tử du lịch ở phụ cận Thiên Đạo Minh. Ngẫu nhiên phát hiện một gốc Bồ Đề Thanh Tâm Trà, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng xin sư tôn vui lòng nhận trước cho. Đệ tử vừa mới trồng được một ít, sau này hàng năm đệ tử đều sẽ cho người mang lên dâng sư tôn một ít.
Lôi Động cũng đã nghe Thiên Ma nói qua, đối với loại linh trà này, mỗi năm sư tôn hắn chỉ được phân cho có một nắm. Lúc này hắn mới động tâm tư, phân một phần linh trà mình đang uống ra rồi mang biếu sư tôn.
- Cái gì?
Vạn Quỷ lão tổ có chút giật mình nói.
- Động nhi quả nhiên là con có vận khí không tệ, là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-dau/1444473/chuong-307.html