Âm phù liên tiếp hóa thành từng đạo phong nhận màu xanh giét từng đầu lệ quỷ. Nhưng số lượng Lệ Quỷ của Lôi Động quá nhiều, đâu thể đơn giản dễ giết như vậy? Chỉ cần những con còn sống sẽ nhảy vào màn hào quang của nàng liều mạng cắn gặm, cho dù là tiêu hao hết một tia lực lượng của nàng rồi lập tức hôi phi yên diệt, cũng cam tâm tình nguyện.
Nhất là Lệ Quỷ hút u minh quỷ khí càng thêm hung tàn, xé rách, gặm cắn, đều có thể làm cho màn hào quang hộ thể làm của nàng chấn động liên tục. Một cái Lệ Quỷ có lẽ tác dụng không lớn, đám quỷ cùng lên thì màn hào quang hộ thể của nàng bị tiêu hao với tốc độ kinh người.
Thích Phỉ Phỉ tự nhiên nhìn Đạm Đài Băng Vân không thấy thuận mắt, không cần Lôi Động lên tiếng, cũng nhảy vào chiến đoàn. Sương đỏ bồng bềnh mờ mịt, Hồng Lăng có chút tàn phá lơ lửng hướng hướng Đạm Đài Băng Vân công kích hoặc là cuốn hoặc là kích, ngược lại có hiệu quả với ống tay áo của Đạm Đài Băng Vân, thân thể mềm mại phiêu hốt như một khúc vũ đạo duyên dáng.
Không nên xem thường tác dụng Thích Phỉ Phỉ, trong lúc đơn đấu thì nàng tất nhiên không phải đối thủ của Đạm Đài Băng Vân. Nhưng mà, phối hợp với Lôi Động công kích thì dị thường hiệu quả. Nàng ngưng tụ thành hồng vụ, lực sát thương không lớn, nhưng nếu địch nhân ngửi được thì dù cho nam hay nữ cũng bị buồn ngủ, tâm thần tan rã, thậm chí còn kích phát lên dục vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-dau/1444388/chuong-222.html