Không cần Lôi Động phân phó, Thích Phỉ Phỉ đã tập trung tinh thần đi cảm ứng, không bao lâu. Nàng mở to mắt, nhíu mày nói:
- Phía đông nam hơn ngàn dặm, hình như có người. Nhưng hoàn cảnh nơi này vô cùng ác liệt, Phỉ Phỉ không có biện pháp xác định.
- Vậy thì đi xem một chút.
Đã có người, Lôi Động cũng không thể tùy tiện tách ra với Thích Phỉ Phỉ. Cho dù không suy nghĩ cho Thích Phỉ Phỉ, cũng phải suy nghĩ cho chính mình một chút. Dù sao, Thích Phỉ Phỉ đối với chính mình mà nói, chính là một đan dược cực tốt, chính là chỗ dựa tấn chức Kim Đan đại đạo của cuộc đời này.
Hai người đều xuất độn quang của riêng mình, không nhanh không chậm bay về hướng đông nam.
- Phanh!
Một cột dung nham rộng vài trượng, không hề có dấu hiệu phun trào lên trăm thước, chênh lệch chút ít đã cuốn hai người vào bên trong. Cũng may hai người đều có phản ứng mau lẹ, thân hình liên tục chuyển động, né tránh thiên tai là cột dung nham phun trào không biết trước này. Mà dung nham, giống như con mưu lưu tinh, dung nham phô thiên cái địa tản ra bốn phía, hai người đều cho quang tráo hộ thân, tùy ý cho dung nham rơi xuống trúng, phát ra âm thanh xì xì xì, khói đen lượn lờ. Trên mặt của Lôi Động còn khá tốt, nhưng Thích Phỉ Phỉ, vẫn còn có chút kinh hãi, khuôn mặt thảm đạm.
Không đợi thần niệm của Lôi Động tìm kiếm chung quanh, phía dưới một cột dung nham bắn lên cao mấy trăm trượng, lại bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-dau/1444382/chuong-216.html