Nói đến chỗ này, trong ánh mắt lão giả lộ ra vẻ đắc ý, phảng phất như vinh quang tổ tiên lại lần nữa chiếu rọi lên người hắn.
Nhưng sau khi Lôi Động hừ một cái, hắn lại vội vàng sụp mi thuận mắt nhanh chóng giải thích nói:
- Sau đó gia đạo lại sa sút, một đời không bằng một đời. Đến thế hệ này của tiểu nhân, đã xuống dốc không khác lắm với tán tu rồi. Ân, tất nhiên lúc tiền bối gặp vãn bối thì còn tưởng rằng vãn bối là tán tu phải không.
Lôi Động nhíu mày, thầm nghĩ ngươi còn không bằng đa số tán tu. Bất quá lời muốn nói ra lại nuốt về, nghe hắn nói đã rõ, nhưng đến cùng là thật hay giả, còn phải đợi chứng minh nữa. Tiền tài động nhân tâm ah, Lôi Động thừa nhận, kiện thượng phẩm linh khí kia đã hấp dẫn được hắn.
Lần này đến loại phường thị lớn này, thứ nhất là trên người có nhiều thứ cần phải xử lý, đổi thành tiền mặt. Thứ hai, là để mua sắm đan dược. Thứ ba, là được thuận tiện xem thử có Linh Khí nào không tệ không. Mình đã có Linh Miểu Thuẫn, Nội giáp, còn có Vạn Quỷ Phiên nữa, toàn bộ đều là thượng phẩm pháp khí. Tu sĩ Trúc Cơ kỳ bình thường nếu sử dụng thì không sao, nhưng mình lại thấy không đủ, nhất là trận chiến vào hơn chín năm sau, tốt nhất là phải có được cực phẩm Linh khí. Đương nhiên, cân nhắc đến tính cực kỳ hiếm có của cực phẩm linh khí, cho dù là Kim Đan lão tổ cũng không nhất định có thể gặp được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-dau/1444353/chuong-187.html