Chương trước
Chương sau

Sau khi nhận được số tài nguyên xa xỉ, Lôi Động trong nhất thời không cần mạo hiểm bán ra Trung phẩm linh quỷ. Nhưng mấy nhiệm vụ kế tiếp, thuận đường Lôi Động vẫn muốn hoàn thành chúng. Tả Siêu tư chất rất tốt, ít nhất tốt hơn so với Lôi Động rất nhiều. Vốn là Luyện Khí kỳ tầng mười, hôm nay loáng thoáng trong đó, đã có dấu hiệu đột phá. Hơn nữa hôm nay một thân pháp khí không tầm thường, còn có được pháp thuật và công pháp không tầm thường, lại có cường lực giúp đỡ.
Có hắn hỗ trợ, hợp lực đánh chết một ít yêu thú Trúc Cơ sơ kỳ, càng thêm an toàn nhẹ nhõm chút ít. Bởi vậy, tiện đường làm nhiệm vụ cũng dễ dàng, không có xảy ra sai lầm gì. Đoạn đường này, vừa làm nhiệm vụ, thời điểm khi đi ngang qua các phường thị, tìm tòi chút ít đan dược mà Lôi Động có nhu cầu cấp bách, tuy giá cả cao hơn điểm hối đoái trong tông môn chút ít, nhưng làm sao chiếm được tiện nghi khi đem linh thạch đổi thành cống hiến, lại hối đoái.
Cho nên, con đường này tốn hao thời gian hai tháng. Trong lúc đó, Tả Siêu thuận lợi đột phá đến Luyện Khí tầng mười một, xem như tiểu cao thủ một phương.
Tả Siêu đi cùng đường, thuận thuận lợi lợi quay trở lại Vạn Quỷ Quật. Lôi Động vốn muốn đi bái kiến phụ mẫu, sư tỷ hiền tuệ, đi với một đình viện yên tĩnh ở Vạn Quỷ Thành.
Thương thế của lão ba đã tốt hơn rất nhiều, vốn là người làm ăn, cho nên ở nhà có chút không yên, liền mở cửa hàng, hắn tiếp tục buôn bán.
Lôi Động ở cùng bọn họ suốt mấy ngày, sau đó quay về Vạn Quỷ Quật. Hôm nay phụ mẫu an ổn sống ở Vạn Quỷ Thành, tâm cũng an tâm rất nhiều. Tuy trở ngại bởi vì thường xuyên bế quan, không cách nào đi thăm họ thường xuyên, nhưng tâm thần cũng ổn định.
Sau khi bàn giao các nhiệm vụ, điểm cống hiến của Lôi Động đã hơn ba vạn. Cộng thêm lúc ở Lý gia thành Uyển Tây, đạt được chỗ tốt cực lớn. Lôi Động hoàn toàn không có lý do gì cần phải đi mạo hiểm tìm tài nguyên nữa, cho nên an lòng tu luyện, chuyện này vốn là cái cây đâm vào lòng của hắn, bởi vì hắn muốn có được lực lượng, trở nên mạnh mẽ hơn nữa.
Đầu tiên là nguy cơ sinh tồn, thế giới này quá kinh khủng. Đừng nói tu sĩ Nguyên Anh nhìn không thấy sờ không được, như thần long thấy đầu không thấy đuôi. Cho dù là Kim Đan lão tổ, chỉ cần hắn muốn, liền có thể dùng đầu ngón tay diệt mình. Loại cảm giác sợ hãi này không cách nào xua tan được, đốc thúc hắn phải dốc sức liều mạng tu luyện, hắn muốn khống chế vận mệnh của mình. Ít nhất, cũng phải thoát khỏi cục diện khó xử bị người ta một tát chụp chết.
Thứ hai, là chênh lệch với Đinh sư tỷ. Nàng đã giúp mình dàn xếp tốt người nhà, lại tự mình mang theo Lôi Thanh Nhi bên người, cùng nhau bế quan. Nghĩ đến đây, hỏa hầu của nàng chắc đã đạt tới cực hạn rồi, muốn trùng kích Trúc Cơ kỳ.
Cuối cùng, trong mắt của Lôi Động hiện ra thần sắc cao ngạo, lạnh lùng, lộ ra bộ dáng tịch mịch bi thương của nữ nhân áo đen. Sau đó bị nàng thúc dục sức mạnh muốn bóp chết hắn, Lôi Động nghĩ này có cảm giác vô cùng xúc động, sớm muộn có một ngày, muốn cho nàng nếm thử tư vị bị dùng sức mạnh, nhưng chuyện này cần thực lực, thực lực tuyệt đối.
Phải đè ở trên người nàng, sau đó cho nàng nếm thử tư vị bị lạnh nhạt vô tình. Vừa nghĩ tới dùng phương thức này rửa sạch sỉ nhục của mình, trong lòng Lôi Động tràn ngập lửa nóng, tràn ngập động lực tu luyện trở nên mạnh mẽ hơn. Sau khi xử lý tất cả công việc thượng vàng hạ cám kia, Lôi Động quyết định sắt đầu bế sinh tử quan.
Triệu Bách Vạn, dù người này tham các món lời nhỏ, nhưng Lôi Động có rất nhiều sinh ý giao cho hắn đi làm, bởi vì, càng là người tham món lời nhỏ, càng tiếc mạng. Dùng thân phận địa vị hôm nay của Lôi Động, Triệu Bách Vạn làm gì dám lừa gạt hắn? Ngược lại làm rất cẩn thận, thành thành thật thật giao lợi nhuận cho hắn. Chỗ tốt lớn nhất chính là lung lạc tâm của người này, hắn luồn cúi trong buôn bán nhiều năm, coi như có chút thành tựu.
Hôm nay Lôi Động đem buôn bán trường kỳ giao cho hắn, chỉ cần đầu óc của Triệu Bách Vạn không bị hư mất, hắn tuyệt đối càng làm càng lớn. Bởi vậy, cơ hồ cho rằng Lôi Động chính là thần tài cung cấp tài lực cho hắn. Chỉ cần Lôi Động cần thu mua đồ vật gì, hắn chạy ngược chạy xuôi, làm việc mệt chết cũng không oán hận nửa câu.
Bởi vậy Lôi Động liền giao danh sách đan dược cho hắn, bảo hắn đi khắp nơi tìm những đan dược này. Các loại đan dược như Bồi Nguyên Đan, tuy rất thích hợp với tu vi thực lực của Lôi Động hiện tại sử dụng. Nhưng Lôi Động lại không muốn, hắn muốn đan dược, không cái nào không phải là thứ phụ trợ tu luyện tốt nhất, những đan dược này có giá rất cao. Tỷ như Tạo Hóa Đan, thứ này một hạt năm trăm linh thạch, nhưng trong danh sách của Lôi Động, một thứ này cần tới trăm hạt.
Còn những thứ đan dược trợ giúp đột phá bình cảnh của tu sĩ Luyện Khí kỳ, có hiệu quả cực lớn, hơi một chút là mười hạt, thứ đồ chơi này không có loại nào mà không sử dụng các loại linh dược khó tìm luyện chế thành, một hạt cũng có giá bốn năm ngàn linh thạch. Loại linh đan này, dù rất nhiều người gặp bình cảnh lớn cũng không dám sử dụng, nhưng Lôi Động không cần suy nghĩ nhiều, nếu ở trong khi tu luyện, có va va chạm chạm, tu luyện không trôi chảy cứ ăn một hạt. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Ngoài ra, giá trăm hạt đan dược một khối Trung phẩm linh thạch, mà trong danh sách mua sắm của Lôi Động, cũng vượt qua hai trăm khối linh thạch. Nếu không có trở ngại tài lực còn có hạn, Lôi Động hận không thể dùng Thượng phẩm linh thạch đi mua, một vạn khối Hạ phẩm đổi được một khối Thượng phẩm, ngay cả lão tổ cũng không dám sử dụng trong thời gian dài, càng đứng nói tới Lôi Động.
Tích Cốc Đan, càng là vô số kể.
Nếu như liều lĩnh tu luyện, chỉ sợ Kim Đan lão tổ cũng không tùy ý cho tử tôn tiêu xài như thế. Nhưng mà, Lôi Động không còn cách nào, nếu hắn dùng phương thức tu luyện tiết kiệm, tiếp qua hai mươi năm, cũng khó có khả năng Trúc Cơ kỳ. Cho dù tu luyện toàn tâm toàn ý không có đan dược, không có hơn mười năm, Trúc Cơ tuyệt đối vô duyên.
Thời gian, đối với Lôi Động là trọng yếu nhất. Hắn xa xỉ như thế, bởi vì trong kế hoạch của Lôi Động trong vòng ba năm phải leo lên Trúc Cơ Kỳ. Với tư chất của hắn, nếu không có cơ duyên đặc thù, nếu không có bối cảnh cường đại, cuối cùng tỷ lệ cả đời tấn chức Trúc Cơ kỳ rất thấp.
Bởi vậy, nếu như rút ngắn thời gian tu luyện xuống hơn mười năm, cộng thêm nếu ba năm năm sau thật sự tiến vào Trúc Cơ, đó là chuyện thiên đại may mắn.
Tốn hao chút ít cống hiến, hối đoái một môn U Minh đại pháp, cùng với nguyên bộ công pháp U Minh Hỏa Đạn. Từ lần trước nhìn thấy Vạn Quỷ lão tổ thi triển U Minh đại pháp, Lôi Động khó mà chịu nổi tâm tình ngứa ngáy, không bằng thừa dịp bế quan thời gian dài, trong lúc tu luyện nhàn hạ, hảo hảo lĩnh ngộ.
Vạn Quỷ Quật, Lôi Động ở trong phòng, treo biển hiệu bế quan quanh năm.
Mỗi một năm, hắn sẽ đi ra gặp Triệu Bách Vạn một lần, bởi vì hắn phải tiếp nhận đan dược mà hắn mua sắm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.