Lôi Động đổi trang phục của mình thành một đệ tử tu tiên thế gia mới bước ra đời, tu vi không cao, không biết trời cao đất rộng ngang ngược càn rỡ trong phường thị, thuận tiện lộ ra một bút tiểu tài phú.
Sau khi có vài tên tán tu âm thầm quan sát, nổi lên thần sắc tham lam, Lôi Động liền vênh váo tự đắc rời phường thị. Tiến vào nơi yên tĩnh, bắt lấy bọn chúng. Ba nam một nữ, cao nhất chỉ là tán tu Luyện Khí tầng năm, trở thành vật thí nghiệm của Lôi Động.
Cũng không quản khỉ gió bọn họ đau khổ cầu xin tha thứ, Lôi Động nhét Hồn Châu từng người. Kết quả, làm cho tâm của Lôi Động mát lạnh. Cũng không giống như phàm nhân không có linh căn, giống chính là thống khổ kêu rên, nhưng khác cái người có tu vi cao, sống quá bảy ngày, vẫn bạo thể mà chết.
Như thế, Lôi Động cũng không còn hi vọng dùng Hồn Châu cải biến tư chất của mình, triệt để hết hy vọng. Trên thực tế, những tán tu này, dù có một người thành công. Lôi Động chắc chắn sẽ lấy bản thân mình ra mà làm. Tư chất linh căn của mình, không thể so được với Âm Sát Song Anh. Nhưng so với đệ tử Âm Sát Tông thường, thì cao hơn nhiều. Đối lập với tuyệt đại đa số tán tu, đã phi thường tốt. Truyện Sắc Hiệp - truyentop.net
Mạng chỉ có một, Lôi Động cũng không muốn chính mình ăn Hồn Châu, nhưng bạo thể chết. Chết như vậy, cũng quá ngu xuẩn.
Triệt để buông tha tưởng niệm Hồn Châu, Lôi Động tiếp tục bay về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-dau/1444308/chuong-142.html