Trong nội tâm Đinh Uyển Ngôn rất là thoải mái, nở một nụ cười ma mị, ánh mắt lại lướt qua trên người Lôi Động, nói tiếp:
- Về sau sư tỷ sẽ ăn mặc như vậy nhé?
- Không được.
Lôi Động biến sắc, vội vàng quát bảo ngưng lại:
- Tuyệt đối không được.
- Như thế nào lại không được?
Khóe miệng Đinh Uyển Ngôn có chút nhếch lên, nũng nịu nói:
- Không phải ngươi đã nói ta là một yêu nữ Tà Tông Ma Đạo sao? Yêu nữ phải có bộ dạng yêu nữ. Thân thể của ta là yêu nữ Tà Tông, ta chỉ là muốn làm tròn bổn phận mà thôi.
- Sư tỷ.
Vẻ mặt Lôi Động trở thành bộ dạng như ăn phải mướp đắng, dở khóc dở cười nói:
- Là tiểu đệ nói sai rồi không được sao? Không nên giày vò tâm linh yếu ớt của tiểu đệ như vậy.
- Ngốc tử, trêu đùa ngươi tí thôi.
Đinh Uyển Ngôn vươn bàn tay trắng muốt ra, ngón tay khẽ điểm một cái, một đám gió mát nhẹ nhàng đánh lên cái trán hắn, nàng không nhịn cười được, nói ra:
- Hôm nay chỉ là bị ngươi nói mà tâm động, muốn thử cảm giác buông bỏ câu thúc, làm một yêu nữ chính thức như thế nào mà thôi. Bất quá cảm giác cũng là như vậy, về sau ngươi có muốn nhìn cũng không nhìn được đâu.
Lôi Động vô ý thức thở dài một hơi, rồi lại có chút không che dấu được vẻ thất vọng.
Tràng cành kiều diễm hương diễm vừa rồi thật đúng khiến hắn có chút rung động, mà tâm thần rung động nên không thể tự kiềm chế mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-dau/1444276/chuong-110.html