Chương trước
Chương sau

Thịnh hội tông phái mỗi mười năm một lần này, mặc dù nói Lão tổ chỉ mang những đệ tử thân truyền đến. Nhưng tất cả đệ tử giai tầng khác cũng hoàn toàn có thể tới tham gia.
Trừ những đệ tử đợi tham gia thi đấu ra. Lần thịnh hội này, nhóm lão tổ hội tụ lại cùng một chỗ, trao đổi phương pháp tu luyện tâm đắc và trao đổi bảo vật với nhau. Mà các đệ tử môn hạ khác cũng thừa cơ đi tìm chút ít thứ tốt trong phường thị tại tông phái này, hoặc là trao đổi đồ vật với các nhóm đệ tử khác trong quầy bày bán hàng tại phường thị. Mà ngay cả rất nhiều đệ tử Trúc Cơ Kỳ cũng thừa dịp này kiếm tiền, mua đồ, quả nhiên là phi thường náo nhiệt. Ngoài ra còn có không ít thương nhân tà đạo lưu động chạy tới tham dự.
Lôi Động còn chưa chính thức nhập môn, trực tiếp bị nhốt trong sân không được ra ngoài cho nên không tự mình trải qua những chuyện kia, chỉ ngẫu nhiên nghe tiền bối kể lại mà thôi.
Đêm qua Vạn Quỷ lão tổ đã đi trao đổi với người ta rồi, một đêm chưa về. Bọn người Lôi Động tự nhiên có được quyền tự do hành động.
Đợi sau khi Lôi Động đi ra ngoài, lại phát hiện bên người không chỉ có Tả Siêu mà Đinh Uyển Ngôn cũng ở đây. Mà khiến Lôi Động có chút kinh nghi bất động chính là vừa rồi không phát hiện được nửa điểm dấu hiệu nào cho thấy Đinh sư tỷ ở bên ngoài.
Bởi vậy có thể thấy được, cho dù thần niệm của Lôi Động tăng cường không ít nhưng cũng không cách nào đánh đồng được với bực Luyện Khí Kỳ tầng thứ mười hai đỉnh phong như Đinh Uyển Ngôn.
Sau khi ba người dựa theo quy củ mà chào hỏi, liền cùng nhau ra khỏi cửa. Sau khi nghe ngóng một chút liền biết được phường thị nằm trên sườn núi cách nơi này hơn mười dặm. Ba người đều dựng pháp khí lên ngay ngắn, hóa thành ba đạo độn quang màu sắc khác nhau, trực tiếp phi độn đến phường thị kia. Hắc quang của Lôi Động lộ ra ác khí um tùm, Tả Siêu là một đạo bạch quang, mà Đinh Uyển Ngôn vẫn như cũ là Lục Vân Toa phát ra lục quang sâu kín kia.
Tuy rằng Tả Siêu không sáng chói chói mắt như Đinh Uyển Ngôn, nhưng trong hàng đệ tử thân truyền của lão tổ thì cũng coi như là người trên trung đẳng. Mà ngày bình thường hắn làm người trung thực, cũng không gây chuyện sinh sự gì, luôn cẩn trọng, tu luyện từng bước.
Vạn Quỷ đối với hắn không chỉ sủng ái mà còn đối đãi với hắn như một đệ tử thân truyền đúng đắn. Dùng thân gia của siêu cấp tu sĩ như Vạn Quỷ lão tổ, tự nhiên không để trên người Tả Siêu quá mức khó coi, cộng với ban thưởng cho hắn hai kiện Thượng phẩm Pháp khí. Bất quá, kiện Phi hành Pháp khí phát ra bạch quang kia lại vẻn vẹn là hạ phẩm. Tốc độ xa xa không bằng Ác Quỷ Chướng và Lục Vân Toa. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Hai kiện pháp khí chiến đấu kia thì lại là Thượng phẩm Pháp khí, để hắn tham gia thi đấu, hai năm trước lão tổ đã ban thưởng cho hắn tế luyện.
Thoáng cái bay qua bảy tám dặm, rất rõ ràng Tả Siêu có chút không theo kịp hai người Lôi Đinh. Rốt cục vẫn là nữ hài tử có chút ít thận trọng, Đinh Uyển Ngôn vừa mới phát giác, liền lén lút giảm tốc độ lại, âm thầm truyền âm cho Lôi Động.
Tốc độ hai người chậm lại, Tả Siêu kia liền đuổi theo rất nhanh, thấy hắn không chỉ dựa vào linh thạch khu động pháp khí mà đã vận dụng chân khí tiêu hao tại ngự sử.
Cũng có chút đồ mồ hôi rồi, nhưng hắn cũng không cảm thấy mất mặt giống như những người khác, ngược lại còn có chút không có ý tứ, nói:
- Đinh sư tỷ, Lôi sư đệ, các ngươi cứ đi trước một bước, không cần chờ ta.
- Tả sư đệ ngươi nói cái gì vậy?
Đinh Uyển Ngôn nhẹ nhàng khiển trách:
- Ba người chúng ta đi ra cùng một chỗ, tự nhiên phải cùng đi rồi. Lôi sư đệ ngươi nói có đúng không?
- Bất quá nói đi cũng phải nói lại, ta nhớ rõ Tả sư huynh ngươi còn có một kiện Trung phẩm Phi hành Pháp khí a?
Sau khi Lôi Động nhận lời một tiếng, ba người sóng vai nhau, hắn tò mò hỏi.
- Lần thi đấu này, lão tổ rất mong đợi.
Tả Siêu cười cười chất phác, nói:
- Lôi đài tỷ thí không lớn, tác dụng Phi hành Pháp khí cũng không lớn cho nên ta đổi Thượng phẩm Công kích pháp khí với lão tổ. Tuy rằng tư chất của ta không tốt lắm, nhưng ta vẫn thực sự muốn giúp lão tổ tranh giành mặt mũi.
- Nếu tư chất Tả sư huynh ngươi còn không tốt thì ta đây thành cái gì?
Lôi Động hơi có chút buồn bực trong lòng, mặc dù nói bên trong các đệ tử thì tư chất của mình đã trên trung đẳng, thuộc về phạm trù người bình thường. Nhưng nếu so với tất cả đệ tử thân truyền thì lại là hàng kế cuối. Vì để tấn thăng nhanh chóng đến Luyện Khí kỳ tầng thứ tám, hắn phải hao tốn hơn vạn linh thạch mua sắm đan dược, cộng thêm mười miếng trung phẩm linh thạch.
Thoáng giày vò một cái, từ một thân pháp khí không tầm thường ra thì trong túi hắn rỗng tuếch, trở về tự nhiên rồi. Ngoài ra, linh thạch tốn hao trên người Quỷ tốt so với trên người hắn thì càng nhiều hơn nữa.
- Lôi sư đệ, ý của ta không phải như vậy...
Bởi vì bình thường Tả Siêu cũng buồn bực, lúc tiến đến Vạn Quỷ Quật thì niên kỷ lại nhỏ cho nên cũng không giỏi giao tiếp với người khác. Thấy sắc mặt Lôi Động có chút buồn bực, cho là hắn tức giận, liền đỏ mặt giải thích.
- Tả sư đệ ngươi yên tâm đi, không phải Lôi sư đệ đang trách ngươi đâu.
Đinh Uyển Ngôn cũng không đành lòng nhìn người thành thật khó chịu, liền giải thích nói:
- Tuy rằng tư chất Lôi Động bình thường, nhưng hắn lại có thủ đoạn, có biện pháp vơ vét tài nguyên khắp nơi. Hôm nay một thân pháp khí trang bị so với trên người ta còn mạnh hơn. Tiền tài lại càng vô số, đều có thể mua Tạo Hóa Đan và Linh Đan làm kẹo ăn. Ta dám đánh cược, hắn tuyệt đối không tấn chức Trúc Cơ Kỳ chậm hơn ngươi.
Lôi Động nghe Đinh Uyển Ngôn nói vây có chút dở khóc dở cười:
- Sư tỷ, lời này của ngươi có chút khoa trương a. Quả thật tiểu đệ đã ăn hết không ít Tạo Hóa Đan, nhưng Linh Đan thì chỉ dùng một khỏa. Còn nữa, nếu so nhiều tiền mà nói thì tại Vạn Quỷ Quật có ai dám so với lão tổ? Không giống tiểu đệ, hiện tại đã nghèo rách mồng tơi rồi, còn muốn tìm sư tỷ ngươi mượn chút tiền đây này.
- Ngươi coi như xong, dù sao ngươi cũng sẽ nghĩ biện pháp chém giết đấy.
Đinh Uyển Ngôn ngược lại càng ngày càng hiểu rõ Lôi Động rồi, hơi do dự một chút, nhưng vẫn nói ra:
- Ngược lại Tả sư đệ ngươi, bình thường một mực ở trong Vạn Quỷ Quật, cũng không đi ra ngoài.
Tuy rằng Tả Siêu chất phác nhưng cũng không ngu ngốc. Vừa nghe liền hiểu ý tứ của Đinh Uyển Ngôn, vội vàng bay đến bên cạnh, đỏ mặt khoát tay nói:
- Sư tỷ ngươi ngàn vạn lần đừng làm như vậy, ta, ta...
- Ta cái gì mà ta?
Lôi Động biết rõ da mặt Tả Siêu mỏng, lại có chút tự tôn của nam nhân, không muốn nhận chỗ tốt của Đinh Uyển Ngôn, liền cười mắng:
- Sư tỷ cũng không phải là người ngoài, nàng phân phát tài bảo lớn như vậy, phân một chút cho ta và sư huynh cũng là nên đấy.
- Lôi Động, ngươi đừng có mơ.
Đinh Uyển Ngôn tức giận, sẵng giọng:
- Vì ngươi mà ta đã trúng hai phát Đồ Linh Chỉ, ngươi còn nói nữa...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.