Năm đó lão tổ khi còn ở Luyện khí kỳ tầng thứ năm đã bắt được một con cực phẩm linh quỷ, mãi tới sau khi đến được Kim đan kỳ, hắn mới không nhịn được mà rêu rao với bên ngoài. Nếu không phải như vậy thì cũng sẽ chẳng có ai biết được.
Bởi vậy, Lôi Động phải thật sự cực kỳ trung thành và cảm kích đối với mình thì mới làm như vậy. Bằng không, đổi lại là bất cứ người nào cũng sẽ không đem thượng phẩm linh quỷ tặng cho người khác. Vạn Quỷ lão tổ tự nghĩ, mình cũng không làm được.
Nghĩ đến đây, lại càng thêm yêu quý Lôi Động vài phần.
- Lôi Động, ngươi đem thượng phẩm linh quỷ dâng tặng cho lão tổ, chính mình không thấy tiếc sao?
Lôi Động xấu hổ cười.
- Lão tổ, đương nhiên là đệ tử đau lòng. Nhưng mà đệ tử tự biết tư chất có hạn, cuộc đời này có thể tiến vào Trúc cơ kỳ cũng đã mãn nguyện rồi. Tự mình tế luyện thượng phẩm linh quỷ thì quả thực là rất lãng phí. Nhưng mà thiên tư của lão tổ hơn người, sinh thời sẽ có cơ hội lớn tiến vào cảnh giới Nguyên anh. Sau khi đệ tử đấu tranh nội tâm, cân nhắc vài ngày thì liền quyết định làm như vậy. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Vạn Quỷ lão tổ nghe vậy thì trong lòng cũng được thả lỏng, hắn thầm nghĩ việc này cũng có lý. Nhưng mà dù là như thế thì hiếu tâm của Lôi Động cũng không tồi. Nếu không một con thượng phẩm linh quỷ được đào tạo bài bản, trong tương lai sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-dau/1444228/chuong-62.html