Chương trước
Chương sau
""Truyền tống trận ở cái khu nhà đằng trước!Ta cảm ứng được rất nhiều ma chủng khí tức." Lập Hàn thân hình ẩn náu sau góc tường nhìn ra, trầm giọng nói.

Tình Tuyết thân là Hấp Huyết Ma nô bộc cho nên nàng cũng cảm nhận được đồng loại khí tức, trong khu nhà này có ít nhất một trăm con ma chủng khí tức, mà trong vô số ma chủng khí tức đó, có một khí tức rất cường đại, vượt xa khí tức của Lập Hàn.

Tình Tuyết cảm nhận được cỗ khí tức cường đại đó, linh hồn nàng liền run rẩy không thôi, giống như đối phương chính là hồng hoang mãnh thú, mà bản thân chỉ là ti tiện sâu kiến, cỗ cảm giác sợ hãi này là tận sâu trong linh hồn, chứ không phải sự sợ hãi do tu vi cao hơn mà gây ra, nghĩa là đối phương huyết mạch không thua kém gì nàng, thậm chí còn cường đại hơn.

Dù sao nàng chỉ là Hấp Huyết ma nô bộc, cùng với chân chính Hấp Huyết Ma, huyết mạch nàng liền yếu nhược hơn hẳn.

""Chúng ta lặng lẽ đi vào là được."" Lập Hàn quyết định chủ ý, liền cùng Tình Tuyết thật cẩn thận đi vào khu nhà cao tầng này. 

Tuy nhiên tại Ma Chủng hàng lâm, chúng Zombie sẽ không để ngươi dễ dàng thực hiện nguyện vọng như vậy.

Có hai con zombie phát hiện bóng dáng Lập Hàn bọn họ, liền hưng phấn gào thét chạy tới.

Tình Tuyết nhìn thấy Zombie chạy đến, hơn nữa còn là hai đầu zombie khiến nàng có chút bối rối, bước chân cũng chậm lại.

Sau lưng cõng Lâm Động khiến Tình Tuyết không có cách nào chiến đấu, gặp phải Zombie vây công tuy không chết nhưng Lâm Động nằm đằng sau lưng lành ít dữ nhiều, mà nàng cũng không dám buông Lâm Động xuống, sợ khi nàng cùng zombie chiến đấu không có cách bảo vệ hắn, bị zombie làm thịt, cho nên ánh mắt Tình Tuyết cầu xin nhìn Lập Hàn.

"Ngươi đi trước đi!"

Lập Hàn lạnh nhạt nói, Tình Tuyết nghe Lập Hàn nói liền thở phào, nàng không chút do dự chạy thẳng vào khu nhà.

Lập Hàn thân là Ma Tốt trung kỳ cảnh cộng thêm Hấp Huyết Ma ưu thế thể chất, tốc độ của hắn nhanh như điện chớp đến bên cạnh hai đầu zombie đang đuổi theo Tình Tuyết, dao găm trong tay dùng lực một cái, đầu lâu của chúng nó liền đơn giản bị cắt đi, huyết dịch liền ngay lập tức bị Lập Hàn hấp thu trở thành hai cỗ thây khô.

Lập Hàn Cùng Tình Tuyết vòng ra cửa sau khu nhà, cửa sau khu nhà không có khóa, Lập Hàn mở cửa nhìn vào, bên trong khu nhà tối om một mảnh không nhìn rõ thứ gì, tuy nhiên Lập Hàn cũng không quan tâm, liền kéo Tình Tuyết đi vào, sau đó lập tức đóng cửa.

Thời gian hiện tại khẩn cấp, lúc nãy tuy chiến đấu rất nhanh, nhưng hai con zombie khi phát hiện bọn hắn liền gào thét, đám zombie khác khi nghe tiếng kêu gào thì bất cứ lúc nào cũng chạy tới đây, nếu như ở bên ngoài bại lộ thân ảnh thời gian quá dài, đến lúc đó lại phải trải qua huyết chiến một phen, nếu chiến đấu lâu dài thì đại gia hỏa ẩn núp trong khu nhà kia sẽ xuất hiện.

Lập Hàn thân thủ thì tùy thời đều có thể thoát thân, thế nhưng Tình Tuyết và Lâm Động chắc chắn phải chết không nghi ngờ, hắn muốn xâm nhập thế giới loài người cũng cần bọn hắn bên cạnh để thuận lợi trà trộn vào khu vực man tộc tu sĩ cư trú, nếu đi một thân một hình chắc chắn sẽ phải bị nghi ngờ.

Tình Tuyết lúc này trong lòng vô cùng khẩn trương, sau lưng nàng cõng một người sống sờ sờ,cho nên không có cách nào tiến hành chiến đấu, nếu như lúc này mấy con Zombie đột ngột lao ra, cái mạng Lâm Động và nàng chắc chắn không còn.

Khi kéo thân hình Tình Tuyết đi vào, Lập Hàn lập tức đóng lại cửa sau khu nhà, nguồn sáng duy nhất lúc này bị cánh cửa che giấu, trong căn phòng lập tức liền lâm vào hắc ám.

Thân là Hấp Huyết Ma tộc, Lập Hàn cùng Tình Tuyết có khả năng nhìn ban đêm như ban ngày, cho nên bọn hắn cũng không sợ khi sống trong hắc ám, với lại bọn hắn có thính giác và cảm giác vô cùng phát triển, cho nên Lập Hàn tự tin mình và Tình Tuyết có thể thuận lợi che dấu vô số ma chủng, thần không biết quỷ không hay đi tới truyền tống trận.

Tuy nhiên nghĩ là một chuyện, mà hành động lại là một chuyện khác.

Lập Hàn cùng Tình Tuyết phát hiện đám zombie cùng ma chủng sinh vật lúc này giống như tử thi đứng lặng lẽ ở đó, bọn chúng không có di chuyển, chỉ đơn thuần đứng đó mà thôi, cảnh tượng quỷ dị như vậy khiến cho Lập Hàn nhíu mày.

Sau khi Lập Hàn cùng Tình Tuyết vượt qua vô số ma chủng canh gác, liền đi tới căn phòng có chứa truyền tống trận.

Lập Hàn cẩn thận áp chặt tai lên cánh cửa nghe ngóng, lúc này đây hắn kinh ngạc phát hiện bên trong không hề có tiếng động nào giống như căn phòng này không hề có một ai, trong khi cảm giác của hắn rõ ràng cảm nhận được đầu ma chủng tối cường nhất đang ở trong này.

Lập Hàn cẩn thận biến thân, lúc này đây cả người hắn biến hóa, mười ngón tay mọc ra mười móng tay màu đen, đằng sau lưng hắn cũng mọc ra hai cái cánh màu đen, sau đó hắn nhẹ nhàng mở chốt cửa. 

Chốt cửa nội bộ bị rỉ sét, Lập Hàn mở chốt cửa thì đột nhiên vang lên tiếng cọ xát,khiến cho khu nhà tràn ngập hắc ám cùng yên tĩnh này vang lên tiếng ken két chói tai.

Lập Hàn khẽ cắn môi, tay trái dùng sức đem chốt cửa hoàn toàn kéo qua một bên, nhẹ nhàng đẩy một cái.

Lúc này căn phòng tối om đột nhiên toát ra hai đoàn hào quang màu xanh lục dị thường xuất hiện.

Lập Hàn là người thứ nhất phát hiện căn phòng này kỳ dị, hai cái bóng sáng như pha lê tỏa ra hào quang màu xanh lục lập lòe chớp tắt, Lập Hàn kinh hãi phát hiện nó chính là con mắt.

Nhìn thấy đôi con mắt màu xanh lục này, thân thể Lập Hàn cùng Tình Tuyết lập tức nổi lên một lớp da gà, bọn hắn sợ hãi lui lại một bước, đụng trúng cánh cửa đằng sau, phát ra một tiếng vang trầm trọng.

Hai con mắt màu xanh lục dưới bóng đêm âm trầm liền chăm chú nhìn vào hai người.

Bên trong căn phòng lúc này nổi lên khí tức âm lạnh, ngay cả sinh vật máu lạnh như Hấp Huyết Ma cũng cảm giác lạnh lẽo vô cùng.

Lúc này đây một cái tên đột ngột xuất hiện trong ký ức của hắn, chính là "Vong linh Ma Chủng".

Vong Linh Ma Chủng là Ma Chủng cao cấp, chúng nó chính là người chết linh hồn biến thành một dạng ma chủng, chúng nó bất tử bất diệt, chúng nó bản thân chính là một loại sinh vật trí tuệ rất cao, bọn chúng nắm giữ Ma Pháp, Ma Chú, Nguyền Rủa các loại thủ đoạn, lúc bình thường chúng nó ký sinh vào sinh vật đã chết và điều khiển thân thể của chúng đối địch khi gặp kẻ địch, chúng nó am hiểu linh hồn công kích, chúng nó có thiên phú chính là cải tạo thi thể biến thành một loại thi Ma trung thành tuyệt đối, cho dù là zombie dưới thiên phú của Vong Linh Ma Chủng cũng biến thành thuộc hạ của nó.

"Ồ, là Hấp Huyết Ma Tộc tiểu bối, các ngươi đi vào địa bàn của ta làm gì, lại can đảm quấy rầy ta ngủ ngon? Muốn chết?!" Thanh âm ngập tràn kiêu ngạo vang lên trong đầu Lập Hàn Hai người.

Cảm nhận khí tức của Vong Linh Ma Chủng này, Lập Hàn liền kinh hãi, hắn phát hiện đầu vong linh ma chủng này lại là Ma Binh cấp, mà dung mạo đầu Vong Linh ma chủng này lại Man Tộc dung mạo, hắn hẳn là tu sĩ bị Chủng Thạch đánh chúng biến thành Ma Chủng, ở cái khu đa số là phàm nhân này thì tu vi của đầu Vong Linh Ma Chủng này tuyệt đối là bá chủ cấp, cho nên ánh mắt Lập Hàn lóe lên vẻ khôn khéo, ngữ khí hắn chuyển biến thành cung kính nói:

""Vong Linh đại nhân, tiểu nhân muốn mượn truyền tống trận đi vào thế giới loài người ẩn núp, kính sinh vĩ đại vong linh đại nhân chấp thuận tiểu nhân nguyện vọng.""

""Hừ, quấy rầy bản tọa ngủ ngon còn muốn rời đi, ta đang thiếu một bộ thân thể cường đại để tiện làm việc, mà Hấp Huyết Ma thân thể miễn cưỡng được, cho nên ngươi là lưu lại đi."" Vong Linh Ma Chủng âm tàn cười, tàn nhẫn nói.

""Ngươi tuy tu vi vượt xa ta, nhưng muốn chỉ dựa vào linh hồn liền muốn bắt ta có vẻ hơi khó!"" Lập Hàn lạnh lùng phản bác.

""Vậy sao?Hắc Hắc!" Vong Linh ma chủng cười to một tiếng tựu biến mất, Lập Hàn đột nhiên có thể cảm giác được có một cỗ hàn khí đang nhanh chóng thổi tới bên mình.

Cỗ gió lạnh thổi tới này khiến thân thể của Lập Hàn cảm giác nguy cơ, thân là Hấp Huyết Ma chủng, thân thể của hắn cảm ứng nguy hiểm cực kỳ nhạy cảm, dưới cỗ gió lạnh này Lập Hàn cảm giác được khí tức tử vong.

Theo bản năng hắn né sang một bên.

Lập Hàn lúc này đây có thể cảm giác được rõ ràng một cỗ âm hàn khí tức lướt qua thân thể hắn, cỗ âm hàn khí tức này khiến cho Lập Hàn cảm giác dường như xương cốt máu thịt đều muốn bị đông cứng.

Dựa theo cảm giác âm hàn khí tức đi tới, Lập Hàn liền sững sờ, bởi vì Tình Tuyết chính là đang sợ hãi đứng ở đó.

Dựa vào siêu cường thị lực, tóc của Tình Tuyết dường như bị từng cơn gió nhẹ thổi qua, phiêu dật như tiên tử bay lơ lửng trên không.

Một loại dự cảm xấu xông lên đầu, Lập Hàn lập tức muốn giết chết Tình Tuyết, nhưng bản thân hắn lại hạ thủ không được, bởi vì linh hồn hắn rất sâu đậm yêu Tình Tuyết, cho dù hắn biến thành Ma Chủng, cỗ tình cảm này vẫn bảo lưu trong linh hồn hắn, khiến hắn không thể hạ tử thủ.

Giết cùng không giết, khiến trong lòng Lập Hàn điên cuồng dãy dụa. 

Tuy nhiên khi thấy con mắt của Tình Tuyết lóe lên ánh sáng màu xanh, một ý nghĩ đáng sợ đột nhiên xuất hiện trong suy nghĩ hắn, Lập Hàn không chút do dự cầm dao găm trong tay đâm tới cổ Tình Tuyết.

Lúc này, Tình Tuyết bỗng nhiên ngẩng đầu.

Khuôn mặt Tình Tuyết hiện giờ trắng bệch không sức sống, trong con ngươi đen nhánh lóe ra ánh sáng màu xanh lục, lúc này đây một cỗ cường đại khí tức từ trong thân thể Tình Tuyết bộc phát, đây là Ma Binh cấp ma chủng khí tức, Lập Hàn biết giờ khắc này đầu Vong linh kia đã bám thân vào Tình Tuyết.

Tình Tuyết quỷ dị nhìn Lập Hàn, nàng nhếch đôi môi xinh đẹp cười nhẹ, phảng phất là đang cười nhạo Lập Hàn, sau đó Tình Tuyết phát ra thanh âm khàn khàn:

""Ồ, một đầu Hấp Huyết Ma lại có lúc mềm lòng đâu, xem ra ngươi cũng coi trọng nha đầu này a, hắc hắc, nếu ngươi lúc nãy giết chết nàng thì ngươi còn cơ hội sống sót, nhưng giờ...""

""Ngươi phải chết!" Tình Tuyết cười lạnh lẽo, thân thể quỷ mị lướt tới bên cạnh Lập Hàn, năm ngón tay cường lực bóp lấy cổ Lập Hàn, sau đó Tình Tuyết đưa môi thơm dán lên môi Lập Hàn, hai mắt Tình Tuyết chạm hai mắt của lập Hàn.

Lập Hàn thấy Tình Tuyết làm vậy liền kinh hãi, hắn biết Tình Tuyết đang muốn đưa Vong linh linh hồn tách ra một phần đi vào thân thể hắn cắn nuốt linh hồn hắn để nắm giữ cổ thể xác này, tuy biết là vậy nhưng mặc cho Lập Hàn điên cuồng dãy dụa nhưng vẫn không còn cách nào thoát khỏi Tình Tuyết bàn tay, chênh lệch cảnh giới lúc này quá lớn, Lập Hàn không có một chút hi vọng phản kháng.

""Ta phải chết sao?"" Trong lòng Lập Hàn tràn ngập không cam lòng cùng hối hận, không cam lòng chính là hắn chưa hoàn thành bá nghiệp liền chết, mà hối hận chính là hắn không ra tay giết Tình Tuyết sớm hơn.

Lúc này đây linh hồn của Vong linh ma chủng liền đi vào ý thức của lập Hàn, hắn dùng vô thực linh hồn chi lực liền đang cắn nuốt linh hồn của Lập Hàn, mà linh hồn Lập Hàn như cừu non cũng không thể phản kháng.

Nếu không có bất ngờ xảy ra, Lập Hàn linh hồn sau năm phút nữa liền bị cắn nuốt sạch sẽ.

""Đúng rồi.. còn có cách...!"" Ánh mắt Lập Hàn lóe lên một tia hi vọng, hắn tự tay xé rách một cánh tay của hắn, cánh tay bị xé rách kia giống như sinh mệnh tự di chuyển đến bên cạnh Lâm Động thân thể, đầu cánh tay này nắm lấy cổ của Lâm Động, sau đó Lập Hàn cười lạnh một tiếng, nói:

""Tình Tuyết mau buông ta ra, nếu không Lâm Động liền chết!""

Nghe Lập Hàn nói vậy, thân thể Tình Tuyết hơi cứng đờ,vẻ mặt của Tình Tuyết đột ngột trở nên lo lắng, lẩm bẩm nói:

"Động ca ca...!"

""Đáng chết!" Vong Linh ma chủng phẫn nộ mắng to, hắn xâm chiếm thân thể Tình Tuyết, do thời gian gấp gáp cho nên hắn chỉ là đang tạm thời áp chế ý thức của nàng chứ chưa hoàn toàn thôn phệ linh hồn của nàng, cho nên khi Vong linh ma chủng phân ra một phần linh hồn đi vào thân thể Lập Hàn, thì phần ý thức đó gặp Lập Hàn kích thích liền bắt đầu phản lại.

Thấy cách này thành công, Lập Hàn dựa vào huyết mạch nô dịch bắt đầu ra lệnh Tình Tuyết buông tay ra, sau đó Lập Hàn dùng ý chí bắt đầu bao lấy linh hồn Vong Linh pháp sư, lúc nãy hắn bị Vong Linh ma chủng áp chế toàn bộ thân thể, chỉ có thể dùng linh hồn ngăn chặn Vong Linh pháp sư, nhưng giờ khắc này thân thể không còn bị áp chế, Lập Hàn liền nắm giữ quyền kiểm xoát thân thể, trong thân thể hắn Vong Linh ma chủng chỉ là một cái linh hồn há có thể làm gì được hắn, trái lại Vong Linh ma chủng linh hồn đang bị ý thức của Lập Hàn bao vây lại tiến hành công kích.

Cảm thấy tình thế bất ổn Vong linh ma chủng liền lùi về linh hồn ra khỏi thân thể Lập Hàn, tuy Lập Hàn có tâm muốn giữ lại cũng không có lực, đành trơ mắt nhìn Vong Linh Ma Chủng linh hồn rút lui trở về Tình Tuyết thân thể.

Thấy Vong Linh Ma Chủng trở về thân thể Tình Tuyết, Lập Hàn thầm hô đáng tiếc, sau đó hắn đi đến bên cạnh Lâm Động lấy lại cánh tay, nhìn thấy Ân nhân gián tiếp cứu mạng mình đang nằm bất động ở đó, Lập Hàn liền nổi lên lòng tốt tiện tay kết thúc sinh mạng Lâm Động, sau đó hắn dùng hết tốc lực chạy vào truyền tống trận an toàn rời đi khỏi nơi này.

Đây thật sự là Lập Hàn có ý tốt báo đáp Lâm Động, bởi vì một khi còn sống rơi vào tay Vong linh ma chủng liền sẽ bị giam cầm linh hồn và chịu tra tấn Vĩnh cửu đến khi Vong Linh ma chủng bị ai đó giết chết đi mà thôi, bởi vì không có ngoại lực tác động, Vong Linh Ma Chủng chính là sống bất tử.

Vong Linh Ma Chủng trơ mắt nhìn Lập Hàn rời đi, hắn đang bận thôn phệ linh hồn Tình Tuyết, nếu không Tình Tuyết linh hồn phản kháng thì rách việc.

Sau một hồi cắn nuốt, linh hồn Tình Tuyết hoàn toàn bị Vong Linh ma chủng nuốt chửng, gọi là nuốt chừng nhưng thật ra linh hồn Tình Tuyết vẫn còn đó, tuy nhiên bị Vong Linh ma chủng giam cần trong linh hồn của nó, hắn thân là vong linh ma chủng, nếu như đoạt xá ai đều thôn phệ linh hồn thì hắn chẳng còn là hắn nữa, mà biến thành tâm thần phân liệt linh hồn. 

Bị một cái sâu kiến tính toán khiến cho Vong Linh Ma Chủng rất khó chịu, tuy nhiên nó cũng không thể làm gì Lập Hàn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.