Chương trước
Chương sau
Thanh Phong cười khổ một tiếng, hắn hố Tiếu Nhất sư đệ quá thảm rồi, ai ngờ Diệp Minh lại mạnh mẽ như thế.

"Diệp sư huynh không cần khiêm tốn, ta chạm tới nữa bước Võ Quân chi cảnh vẫn không đánh lại Diệp sư huynh, có thể thấy được sư huynh quá lợi hại." Tiếu Nhất sắc mặt vẫn còn tái nhợt, sợ hãi thán phục.

"Chẳng qua lợi dụng Kiếm hồn mà thôi, nếu chân chính tu vi ta còn kém xa Tiếu Nhất sư đệ a." Diệp Minh mỉm cười, nói.

Vượt cấp khiêu chiến, cũng phải nhìn người.

Nếu hắn đối đầu với đối thủ ngang thiên phú, chỉ cần tu vi hắn thua một chút liền rất khó chiến thắng, càng về sau cảnh giới chênh lệch càng lớn, nếu Diệp Minh nắm giữ Thần tộc huyết mạch thì lại khác, nhưng nếu dựa theo nhân loại phương pháp tu hành hắn không thể vượt cấp khiêu chiến kẻ địch mang thiên phú mạnh lại tu vi cao hơn mình.

""Kiếm Hồn cũng tính vào thực lực, Diệp sư huynh không cần khiêm tốn a."" Tiếu Nhất thắm thía nói.

""Cơ mà Diệp sư đệ có chút quá, nếu ta không ngăn cản Tiếu Nhất sư đệ liền thảm."" Giọng nói Thanh phong đột nhiên chuyển, ngữ khí hơi có vẻ trách móc.

Diệp Minh nhếch môi không đáp.

""Sư đệ sao không nói gì?"" Thanh phong cau mày, không vui hỏi.

""Cùng ta có quan hệ sao? Sư huynh ngươi muốn trách phạt ta?"" Diệp Minh khóe miệng hơi nhếch, lạnh nhạt hỏi.

Chê cười, mục đích hắn đến đây là để dựa theo kế hoạch của phụ thân diệt trừ hết thảy những người này, tuy quãng thời gian này hắn chỉ cầu an ổn vượt qua, nhưng không có nghĩa là hắn phải đón ý nói hùa theo những người này.

Sớm muộn đao kiếm tương hướng, cần gì phải nói nhiều.

--yên tĩnh---

Lời nói vô tình của Diệp Minh khiến Thanh Phong hơi hơi tức giận, hắn không khỏi nhíu mày, nhìn Diệp Minh có vẻ hiền lành, nhưng trong giọng nói thể hiện ra cỗ cảm giác xa cách, không để tâm đến cảm thụ của người khác, hắn hỏi Diệp Minh là để Diệp Minh nói mát khiến chư vị sư đệ không có ý nghĩ xấu về hắn, nhưng xem ra vị sư đệ này khá là không lĩnh tình.

Lời nói của Diệp Minh khiến mọi người tại đây đều xấu hổ, tất cả đều là sư huynh đệ mà hắn nói như thế có vẻ như quá mất chuẩn mực.

Ấn tượng của Diệp Minh trong đông đảo sư huynh đệ liền giảm xuống, khiến trong lòng bọn họ lưu lại ấn tượng không tốt về Diệp Minh.

"Sư đệ không cần hiểu lầm, ta cũng chỉ lo lắng Tiếu Nhất, chứ không phải là muốn trách phạt gì ngươi!" Gặp bầu không khí chợt im ắng đến quỷ dị, Thanh phong liền vội vã mở miệng giải thích.

Dù sao, cuộc tỷ thí này là hắn khơi mào, không thể để chuyện này khiến mọi người nghĩ xấu về Diệp Minh, dù sao hắn sau lưng cũng đại diện cho đệ tử của sư phụ, hắn thân là đại sư huynh cần phải giữ gìn hình tượng cho Diệp Minh.

"Vậy thì tốt!"

Diệp Minh gật đầu, ném mộc kiếm về phía Tiếu Nhất, Tiếu Nhất hoảng loạn chụp lấy, sắc mặt mờ mịt.

"Sư huynh, sư đệ hơi mệt, tựu cáo từ trước." Diệp Minh tùy ý vừa chắp tay, lạnh nhạt rời đi.

"Vị sư đệ này có điểm đặc biệt a."

"Các ngươi không thấy vị Diệp sư đệ này liền Thanh Phong sư huynh đều không để vào mắt sao?"

"Ha hả, ỷ mình có thiên phú liền không sợ ai, không biết trời cao đất rộng, sớm muộn ra ngoài toàn thân dính vết thương mới tỉnh ngộ ra cùng hối hận. "

....

Mấy tên đệ tử nồng cốt ở thế lực khác liền thừa cơ châm dầu vào lửa, khiến Thanh phong với Diệp Minh ghét nhau, nếu có thể khiến cả hai nội đấu liền khiến thế lực khác như bọn hắn vui vẻ.

""Im lặng!"" Thanh Phong lớn tiếng hét, mấy thanh âm liền triệt để im lặng, Thanh Phong hừ lạnh phất tay, cùng Linh nhi rời đi.

Mà ở góc tối, một thanh niên mày kiếm mắt sáng yên lặng đứng dựa tường quan sát hết thảy, hắn chính là Trường An, đệ tử chân truyền, đối thủ nặng ký của Thanh Phong.

""Tiểu tử này thú vị..""

Trường An cười mỉm.

Cùng lúc đó, Ở đâu đó trong vũ trụ vô tận, một hành tinh trung cấp văn minh tinh cầu đang bị tấn công bởi một kẻ lạ mặt.

Ngoài Võ đạo, yêu đạo tinh cầu, trong vô tận vũ trụ cũng có nhiều Văn minh khoa học tinh cầu, tùy theo mức độ văn minh mà thực lực của các tinh cầu đều khác nhau, Trung cấp văn minh tinh cầu liền có vũ khí công nghệ có thể chiến Võ Vương, Võ Hoàng cường giả.

""Các hạ tu vi cao cường như thế, ta tự hỏi chúng ta không thù không oán, vì sao tấn công hành tinh của chúng ta?"" Một Chiến Cơ người máy lơ lửng trên không trung, quanh người Chiến Cơ người máy tràn đầy khí thế mạnh mẽ, như nuốt chửng cả thiên địa vậy, nhật nguyệt đứng trước mặt Chiến Cơ người máy cũng ảm đạm phai mờ.

""Haha, ngoan ngoãn đứng im đó, ta chỉ đồ sát một nữa sinh linh tinh cầu này, nếu không kết cục của ngươi...."" Một bóng người anh tuấn nhưng gầy yếu đứng ngay đỉnh ngọn núi, bóng người này chính là Vương Bá Ngưu phân thân, Diệp Thiên Hùng. Hắn khẽ nắm bàn chặt tay lại, vô số đại địa trên hành tinh này bị nhấn chìm xuống biển sâu. Chỉ trong tích tắc, hàng tỷ sinh linh sinh sống trên đại địa ngã xuống, cả biển khơi cũng nhuộm đỏ một màu máu, trông thê lương cực kỳ.

""....Giống như bọn họ.."" Vương Bá Ngưu cười lạnh, nói.

""Tuy tu vi các hạ cao cường, nhưng hành tinh này là do ta điều khiển, các hạ nghĩ phá hủy nơi này, các hạ tẩu thoát thành công sao?"" Lão giả tràn đầy cơ trí nói.

""Hừ, ngươi muốn nói ngươi sẽ cho hành tinh này tự bạo? còn chưa đủ giết bọn ta, cho dù các ngươi ở đây xuất hiện người máy có Võ Tôn cấp chiến lực thì cũng thế, ngoan ngoãn đứng im, ta tha cho ngươi mạng chó!!"" Vương Bá Ngưu khinh thường hừ lạnh nói.

""Hành tinh này là quê hương ta, các hạ đừng hòng mơ tưởng!"" Người máy chiến cơ kiên quyết nói.

""Đã gian ngoan mất linh, thì hành tinh này không nên tồn tại nữa."" Vương Bá Ngưu lắc đầu, lạnh lùng nói.

""Khà khà, Ta chưa từng đồ sát nhiều sinh linh như vậy, hôm nay phải đồ sát cho đã tay a."" Vương Bá Ngưu tà ác cười một tiếng, bàn tay đâm lủng hư không nơi đây, bàn tay khẽ thi triển huyết sắc ấn quyết, một hư ảnh huyết sắc hồng lô mang theo khát máu khí tức bao phủ hành tinh này.

""Lấy sinh linh làm thức ăn, Huyết Sắc Hồng Lô quyết, Luyện hóa!!""

Hồng Lô hư ảnh là phiên bản đồ sát trên diện rộng của Huyết Luyện đại pháp, dùng để nhanh chóng giết hại vô số sinh linh đẳng cấp thấp hơn bản thân.

Hư ảnh Hồng Lô như nghe được lời nói của Vương Bá Ngưu, nó khẽ lắc lư nhè nhẹ, đột nhiên, một cỗ đại hấp lực truyền khắp hành tinh này, vô số sinh linh như bao cỏ bị hồng lô nuốt chửng, thoáng cái, dân số cả hành tinh này thoáng mất mạng gần hết, chỉ còn lại vài chục đầu người máy có Võ Vương cấp chiến lực đào thoát Hồng Lô giết hại.

Chiến Cơ người máy cũng không kịp cứu viện đám sinh linh đó, chỉ trơ mắt nhìn chúng sinh trong hành tinh của bản thân bị huyết sắc hồng lô từng ngụm nuốt chửng, ẩn dấu bên trong khuôn mặt người máy chính là một gương mặt già nua tràn đầy hoảng sợ cùng âm trầm.

""Ngươi....ngươi...đáng giận!! đáng giận!! các ngươi cùng cái hành tinh này triệt để tan biến đi!!"" Lão giả tức giận đến hai mắt đỏ ngầu, gầm lên, một cỗ hủy thiên diệt địa từ sâu trong tâm hành tinh này truyền đến, lão giả tính tự bạo hạt nhân nhiệt hạch được dấu bên trong lõi hành tinh này, ý đồ đồng quy vu tận, nguồn năng lượng nhiệt hạch này mang cho Vương Bá Ngưu cảm giác sinh tử uy hiếp, hiển nhiên nguồn năng lượng này đủ diệt sát Võ Tôn cường giả.

"" Thôi xong, lần này chơi lớn rồi!!"" Vương Bá Ngưu hắc hắc cười một tiếng, cũng không tỏ vẻ sợ hãi gì.

"""Bùmmm!!"" Hạch tâm hạt nhân tự bạo, cả hành tinh này triệt để nổ tung, dư chấn của vụ nổ này khiến không gian xung quanh triệt để tan vỡ, cho dù địch nhân trốn trong phản không gian cũng không thể thoát khỏi cái chết.

"" hừ, ngươi còn không chết đi, dám diệt đi tâm huyết mấy vạn năm của ta, các ngươi chết không hết tội."" Lão giả Chiến Cơ lăng không đứng lơ lửng trên vũ trụ, xung quanh lão là Sinh Mệnh chi khí bao bọc, giúp lão có thể sống trong môi trường vũ trụ, hiển nhiên ngoài Chiến Cơ cường đại ra, lão giả này lại là một võ giả, tu vi cũng không thấp, là Võ Hoàng cảnh cường giả.

""Ồ, lão già ngươi cũng mong ta chết quá nhỉ?"" Đột nhiên, trước mặt lão già bỗng xuất hiện một cái động to, Vương Bá Ngưu từ trong động nhảy ra, không chút sức mẻ đứng trên nắp hồng lô, trêu tức nói.

""Ngươi vậy mà không chết?!! Đây là Đại Không gian chi thuật?"" Lão giả khuôn mặt khó coi nhìn Vương Bá Ngưu, đắng chát nói.

""Hừ, không phải ta đã nói rồi sao? dù Tôn giả chiến lực có xuất hiện cũng đừng mong giết được ta, cho dù Đế cảnh cao cao tại thượng cũng thế"" Vưng Bá Ngưu hừ lạnh một tiếng, đáp.

""Ngươi muốn gia nhập dưới trướng ta không? nhìn ngươi thực lực không tệ, ta đang thiếu một tay chân!!"" Vương Bá Ngưu đột nhiên mở miệng, nói.

""Ta vì sao phải gia nhập cùng ngươi, ngươi hủy đi tâm huyết của ta bấy lâu nay!!"" Lão giả thoáng tức giận nói.

""Ý đồ của ngươi ta đã biết, gia nhập dưới trướng của ta, ta cho ngươi không thiếu chỗ tốt, ngươi không phải hết tìm lực đột phá Cái Thế Võ Hoàng nên mới nương nhờ Chiến Cơ hòng nắm giữ cao cấp chiến lực hay sao, nếu ngươi biểu hiện tốt, ta cho ngươi cơ duyên đột phá.."" Vương Bá Ngưu mê hoặc nói.

""Thế ta gia nhập!!"" Suy tính thiệt hơn một hồi, khuôn mặt không ngừng biến ảo, rốt cuộc, lão giả gật đầu đồng ý.

""Tốt, thời gian trôi qua, ngươi sẽ nhận ra, quyết định của ngươi lúc này phi thường chính xác."" Vương Bá Ngưu cười haha, lão giả vì hắn mà tự bạo tinh cầu, cho nên số sinh linh chết ấy đều tự nhiên hóa thành ác ma điểm, cho nên hắn mới vui vẻ vậy.

Vương Bá Ngưu tiến tới nắm lấy vai lão giả, thi triển Đại Không Gian chi thuật dời đi nơi đây.

------

Một tháng sau...

Diệp Minh ngồi đả tọa trong phòng riêng, Thông thiên kiếm hồn ẩn hiện thu thập vô số Kiếm chi ý cảnh từ trong thiên địa toàn bộ chui vào người hắn, mạnh mẽ mài dũa cốt cách, huyết nhục của hắn, khiến thân thể hắn chậm rãi cường đại.

Vô số Kiếm chi Đạo từ thân thể Diệp Minh bay ra như muốn xé rách thương khung, cả người hắn lộ ra một cỗ Đạo vận huyền ảo, lại tràn đầy quyền uy cùng quý khí, như chúng thần chi Đế Vương.

Đây là Đế Vương Kiếm Đạo Thể Chất, trời sinh sát phạt chi thể, là đế vương trong kiếm tu, đây là át chủ bài thứ hai của Diệp Minh, nhục thân của hắn lúc này có thể không nhờ Kiếm Hồn liền có thể đánh nhau với Đại Tông Sư chi cảnh, tay không xé rách phàm thú đỉnh phong là bình thường, bởi vì mỗi bộ vị của Diệp Minh đều sắc bén như kiếm, đây chỉ là giai đoạn đầu Đế Vương Kiếm Đạo thể chất, nếu hắn đột phá để cảnh giới cao nhất, Thân thể hóa thân thành vô thượng Kiếm Đạo, trảm phá hết thảy vạn pháp, vạn đạo ai dám tranh phong?

Tuy không mạnh mẽ bằng Thần Tộc chi thân, nhưng ở dưới Phàm Trần này rất ít người có thể đánh bại hắn.

""Thời điểm nên xuất thủ bước đầu đã tới!""

Diệp Minh ánh mắt hung lệ, sát ý cười mỉm.

----

Vương Bá Ngưu sau khi đồ sát hơn hai mươi tỷ người cũng đã hối đoái từ hệ thống Thần Tộc một phần trăm kim cương chi huyết, tuy nhiên hắn vẫn chưa đưa cho Diệp Minh, bởi vì hắn có chuyện khác quan trọng hơn muốn làm...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.