Chương trước
Chương sau
Tử Cấm Thành chính là một chỗ phi thường thần bí, nằm lơ lửng ở ngoài vô tận không gian, theo tương truyền, Tử Cấm Thành là một kiện Bán Tiên khí, do Nhân Tộc Chiến Đế Chiến Thương Thiên tạo ra, nhằm tạo ra một võ đài khiêu chiến đánh bại Cường giả ngàn vạn tộc khắp vũ trụ, từ đó lĩnh ngộ ra Võ Đạo đỉnh phong áo nghĩa, vấn đỉnh Võ Tiên chi cảnh.

Chiến Đế Chiến Thương Thiên là một truyền kỳ tồn tại, là nhân tộc anh hùng, cách đây mấy tỷ năm

về trước nhân loại là chủng tộc thoát thai từ Viên tộc tiến hóa thành, không những thân thể yếu nhược, lại bị tuổi thọ trăm năm hạn chế, bị Viên tộc xem là phế phẩm xua đuổi, nhân loại càng bị vạn tộc xem là súc nô tùy ý lăng nhục, tình thế này kéo dài cho đến khi Chiến Đế Chiến Thương Thiên dựa vào trí tuệ lĩnh ngộ ra con đường tu luyện, sáng tạo ra Võ Đạo, từng bước một vừa tu luyện vừa sáng tạo, cho đến khi đột phá Thần Đế, sáng tạo ra Bán Tiên Khí Tử Cấm Thành từng bước một đánh bại vạn tộc cường giả, kinh sợ vạn tộc, sau đó Chiến Thương Thiên truyền xuống Võ Đạo con đường tu luyện, khiến nhân tộc người người đều có thể tu luyện, tuy sau này nhân loại thiên tài kinh diễm lĩnh ngộ ra các đầu đại đạo khác, nhưng vẫn đều tôn Chiến Thương Khung là Nhân Tộc Thánh Vương!

Cách mỗi một trăm năm thì hậu đại Chiến Thương Khung đều tổ chức một lần tế lễ Thánh Vương, nhằm để nhân loại người người nhớ tới công lao vĩ đại của Chiến Thương Thiên đối với nhân tộc, hầu như lần nào tế lễ thì nhân tộc cường giả khắp vũ trụ đều tụ tập Tử Cấm Thành xem lễ, thắp nhang.

Tử Cấm Thành là một kiện Võ Đạo Bán Tiên Khí, ở ngoài sáng thì nó có chức năng khiến vạn tộc sinh linh có thể công bằng sinh tử quyết chiến, mỗi phương sau khi lên đài quyết chiến tuyệt đối chiến tử đến cùng, sau khi chết nhân quả hoàn toàn tiêu tán, hậu phương kẻ thua cuộc không thể trả thù, cho dù muốn trả thù cũng không được, bởi vì hai bên trước khi lên đài đã ký kết điều khoản trong Thiên đạo chi thư, nếu trả thù sẽ bị thiên đạo chi thư cắn trả tử vong toàn tộc, và sinh linh chỉ cần một ý niệm liền có thể hàng lâm Tử Cấm Thành tiến hành sinh tử đấu, tuy nhiên nếu hàng lâm mà không chiến đấu sinh tử liền bị Tử Chấm Thành cường giả đánh tàn phế để tránh cho những người vì chạy trốn cừu địch mà chạy vào Tử Cấm Thành chạy trốn.

Mà Người hộ đạo Tử Cấm Thành là Chiến Vạn Tôn, phi thường thần bí, đến nay không có người biết hắn sống bao lâu, cũng chưa từng có người thấy hắn ra tay lần nào, những gì có quan hệ với hắn đều bị một lực lượng nào đó xóa đi.

Giờ khắc này, tại Hàn gia...

Việc Hàn Như Băng có thể tu luyện truyền khắp cả Hàn gia, tiên thiên thiếu hụt trời sinh là không thể tu luyện, dù Đế cấp cường giả cũng vô pháp thay đỗi việc này, cho nên giờ việc Hàn Như Băng lại có thể tu luyện lại như cơn bão quét ngang Huyền Thiên Thành.

Chưa hết, còn có tin tức Võ Quân cảnh Hàn gia đệ tử không quá mười chiêu bị Hàn Như Băng đánh bại, khiến mọi người kinh ngạc.

Mới ba tháng trước là trời sinh tiên thiên thiếu hụt, sau ba tháng ngay cả Võ Quân cảnh đều đánh không lại hắn.

Lại nghe tin tức Hàn Như Băng sắp cùng Thạch Hạo thiêu kiêu ước định sinh tử đấu càng khiến các tu sĩ chờ mong.

Dù sao một bên là Hàn gia thiếu chủ từ lâu nổi tiếng phế nhân, một bên là thiên kiêu Đỉnh cấp tông môn, hai bên đều có thế lực đỉnh cấp làm chỗ dựa, nay Hàn gia Hàn Như Băng lại có thể tu luyện, tu vi lại không yếu, mèo nào cắn mèo nào vẫn chưa biết được.

Giờ khắc này trong thư phòng, Diệp Minh, Hàn Lập, Vương Khinh Tuyết ngồi chung một chỗ.

""Tiểu tử, ngươi có mấy phần nắm chắc?"" Hàn Lập, phụ thân Diệp Minh nghiêm nghị lên tiếng.

""Bảy thành!"" Diệp Minh nhàn nhạt mở miệng đáp, sắc mặt tự tin.

""Hảo, ngươi là đứa con độc nhất của ta và Tuyết nhi, cho nên ngươi nhất định phải sống sót..trở về, biết không?"" Đột nhiên giọng nói của Hàn Lập hơi run run, nhưng sắc mặt hắn vẫn nghiêm nghị như cũ, Diệp Minh biết đây là một cái mặt lạnh tim nóng phụ thân, hắn hít sâu một hơi, nghiêm túc nói: ""Ta nhất định...sẽ thắng!""

""Băng nhi, mẫu thân có cái này đưa cho ngươi.."" Vương Khinh Tuyết từ trong nhẫn trữ vật rút ra một tiểu con rối, ánh mắt lóe lên vẻ khó bỏ, nàng cảm khái nói:""Món này có lẽ trên trần đời này không còn ai có, ta từng trong thượng cổ di tích trong vũ trụ tìm thấy, đây là Con rối chết thay, chỉ cần ngươi chịu tình huống ngặt ngèo nhất, có thể sử dụng con rối này thay thế bản thân chết thay.""

""Cảm ơn mẫu thân!"" Diệp Minh trầm giọng nói, bàn tay nhanh chóng thu con rối vào trong nhẫn trữ vật.

Nói xong, hắn lập tức chuẩn bị nhích người đi ra ngoài.

Ầm ầm ầm ~

Ngay lúc Diệp Minh chuẩn bị rời đi thì đột nhiên tiếng thiên lôi vang lên từ trên trời cao, ngay sau đó, cuồng cuộn Thiên uy bao phủ khắp Huyền Thiên thành, dẫn tới vô số tu sĩ hoảng sợ bất an!

“Sao lại thế này, rốt cuộc đã xảy ra cái gì?”

“Ta fúck, thật là khí thế khủng khiếp, chẳng lẽ là có thiên tai to lớn buông xuống sao?”

“Là thiên tai, vẫn là nhân họa?”

……

Thình lình xuất hiện thiên uy cuồng cuộn khiến hàng tỉ tu sĩ Huyền Thiên thành hoảng sợ cùng bất an, nội tâm tràn ngập sợ hãi.

Không biết, mới là đáng sợ nhất!

Không chỉ có là hàng tỉ tu sĩ, ngay cả các đại gia tộc nhất lưu như Hàn gia và Hỏa gia đều cảm giác cỗ thiên uy này khủng bố dị thường. khiến nhân loại nghĩ đến khi đối mặt với nó, quả thật như con kiến tùy ý bị nghiền ép.

Đột nhiên, một bóng người xuất hiện trên không, Diệp Minh cùng phụ mẫu kinh ngạc ngó ra ngoài, chỉ thấy một nam tử mày kiếm mắt sáng khí thế oai hùng đứng ngước nhìn cuồn cuộn thiên uy, nam tử khinh thường cười lạnh, trong mắt chợt lóe hung quang.

“Hừ, Huyền Thiên thành là ta bảo bọc, thiên uy không thể tồn tại, thiên tai không thể hàng lâm!”

“Cút đi, Huyền Thiên Thành không phải ngươi có thể đụng.”

Chỉ thấy nam tử giơ tay một chưởng đánh ra, phía trên bầu chợt chợt vang lên một đạo tiếng nổ to lớn, cự chưởng cách không đập vào nơi hội tụ Thiên uy khiến nó nổ tung, muôn vàn sóng khí như cơn sóng lan ra khắp bầu trời.

Hư không bị hai nguồn năng lượng nổ to gây ra chấn động, không gian không ngừng rách nát..

Ước chừng ba giây sau, thiên địa một lần nữa khôi phục bình tĩnh, cỗ thiên uy cuồn cuộn lúc nãy dưới một chưởng của nam tử này triệt để biến mất.

""Đây là Huyền Vũ Đế quốc phân tới Tướng Quân cai quản Huyền Thiên thành cùng ngàn tỷ non sông xung quanh Huyền Thiên thành, tu vi ít nhất cũng là Võ Đế chi cảnh."" Hàn Lập nhìn thấy Diệp Minh nghi hoặc, liền giải thích.

Sắc mặt nam tử hơi trầm một chút, tựa hồ đang suy tư điều gì, chỉ thấy nam tử mở miệng,thanh âm vang ra vài ngàn dặm không dứt:"" đây Không phải thiên địa giáng xuống thiên tai, mà là có người hạ chiến thư!

Nói xong, nam tử vung tay áo lên, đột nhiên trên hư không, vô vàng chữ viết được tạo từ phù văn kỳ bí xuất hiện.

“Thiên đạo phía trên, Chiến Đế Chiến Thương Thương ở dưới, ta chính là Chiến Vạn Tôn, đáp ứng Thạch Hạo cùng Hàn Như Băng Hàn gia hai bên tự nguyện khẩn cầu, ta cho phép bọn họ ký kết giấy sinh tử, sẽ vào Tử Cấm Thành vào ngày mười lăm tháng ba, một tỷ sáu trăm triệu năm vũ trụ chiến sinh tử.....”

“....Không chết không thôi!”

Cả tỷ tu sĩ đều tâm thần rung động nhìn lên bầu trời, bọn họ không nghĩ tới thiên uy cuồn cuộn như vậy chỉ là Chiến Vạn Tôn đưa tới chiến thư.

“Ha hả, không thể tưởng được Thạch Hạo so với ta còn cấp bách đâu, chủ động liên hệ Chiến Vạn Tôn, hẳn là đã nghe tin ta có thể tu luyện, tu vi còn không thấp, hẳn là muốn diệt trừ ta sao?”

“Ta muốn nhìn xem, sau ba tháng ngươi có tiến bộ không……”

Diệp Minh cười nhạo nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.