Chương trước
Chương sau
Giờ khắc này, Diệp Thiên Hùng cùng chúng trưởng lão cao tầng đang cùng nhau ngồi để thảo luận vấn đề ảnh hưởng khắp Diệp gia vào sáng nay, việc này liên quan đến bộ mặt Diệp gia, cho nên giờ khắc này này sắc mặt ai nấy đều âm trầm.

Diệp Thiên Hùng đạm mặc ngồi trên ghế tộc trưởng, giống như một tôn đại thần không bị bất cứ thứ gì giao động tâm tình.

Diệp Minh lẫn vào trong đám đệ tử tinh anh sắc mặc phức tạp nhìn Diệp Thiên Hùng, hắn không thể ngờ rằng, đại bá chính là cha ruột của mình, giờ hắn mới hiểu vì sao từ nhỏ đến lớn đại bá lại đối xử với mình tốt như vậy.

Hắn không biết mình phải đối mặt với phụ thân này như thế nào, tiếp tục gọi là đại bá hay gọi là phụ thân, bởi vì phụ thân hiện tại của hắn vẫn còn đó, về tình thì hắn không thể bất công với người cha nuôi đã một tay nuôi nấng hắn từ nhỏ đến lớn. Nhưng về lý thì đại bá chính là phụ thân hắn.

Còn Lãnh Tuyết Cơ giờ khắc này ôn nhu ngồi bên cạnh Diệp Thiên Hùng, mọi chuyện đã bại lộ, nàng cũng không cần phải dấu giếm gì nữa vào lúc này, nàng đường đường chính chính xuất hiện bên cạnh hắn.

Không khí trong đại điện âm trầm đến độ mọi người cảm thấy bị đè nén, mọi người bắt đầu xì xầm hối thúc nhau đứng dậy, rốt cuộc sau một lúc lâu, bọn họ mới cử ra đại biểu đứng dậy.

Nhị trưởng lão Diệp Thiên Tinh đứng dậy, chắp tay chào mọi người xung quanh, mới ho khan nói:

""Hiện tại thế cuộc thì các bác cũng đã biết rồi, tuy việc.. tộc trưởng đội nón....khụ khụ...cũng không phải vấn đề gì lớn, chỉ hơi ảnh hưởng một chút danh dự mà thôi, vấn đề nghiêm trọng ở chỗ nội bộ Diệp gia chúng ta lục đục, muốn dẹp loạn ngoài phải yên nội bộ, không biết tộc trưởng có cao kiến gì không?""

Vương Bá Ngưu chậm rãi mở đôi mắt ra, đôi mắt sắc bén nhìn nhị trưởng lão, hắn nhẹ nhàng thốt lên:

""Các ngươi đứng bên nào?""

Chúng trưởng lão, tộc nhân cao tầng rùng mình, tộc trưởng thâm ý bọn hắn đều hiểu, giờ khắc này tộc trưởng hỏi bọn hắn là đứng bên nào, bên tộc trưởng nhất mạch hay Diệp Thiên Hà nhất mạch.

Mọi người vẻ mặt do dự, dù sao Diệp Thiên Hà nhất mạch cũng không yếu, bên Tông tộc còn có mấy vị lão cổ đổng tiềm tu trong đó ủng hộ hắn, không phải là dể trêu.

Bọn họ bàn tính rằng ngư cò tranh nhau, để xem ai thua thì bỏ đá xuống giếng, dù sao cả hai đều là Võ Hoàng cường giả, tuy Diệp Thiên Hà hơi yếu một chút, mới bước vào Võ Hoàng chi cảnh mấy tháng trước.

Vương Bá Ngưu cười lạnh lẽo, hắn biết bọn súc sinh này bàn tính cái gì, nhưng hắn không quan tâm, dưới thực lực tuyệt đối bọn súc sinh này phải thuần phục hắn thôi.

Chợt như cảm nhận được cái gì, ánh mắt khẽ liếc ra ngoài đại điện, hài hước mở miệng nói:

"Trò hay tới rồi.""

Mọi người đều theo ánh mắt hắn nhìn ra ngoài đại điện.

Lúc này bỗng một tiếng hét phẫn nộ từ bên ngoài đại điện truyền vào.

""Diệp Thiên Hùng, ngươi tên súc sinh này!Cấp lão tử tìm chết."" Diệp Thiên Hà sắc mặt phẫn nộ điên cuồng dẫn theo một đám nhân mạch của mình đi vào đại điện, ngón tay chỉ thẳng mặt Diệp Thiên Hùng, quát khẽ.

Giờ khắc này đại điện chợt trở nên căng thẳng, Diệp Thiên Hùng nhất mạch rời ra khỏi hàng ngũ, khẽ động vũ khí sát ý nhìn Diệp Thiên Hà nhất mạch, với khí thế một lời không hợp sẽ xông lên chém nhau.

""Diệp Thiên Hùng, uổng công ta mắt chó kính ngươi là đại ca, vậy mà sau lưng ngươi lại chụp mũ lão tử, làm chuyện cầm thú còn không bằng, coi như mẫu thân chúng ta sinh ra ngươi thứ súc sinh này chỉ đau bím chứ không được lợi ích gì!"" Diệp Thiên Hà cay nghiệt nói.

Mọi người tập chung nhìn về phía Diệp Thiên Hùng, bọn họ nghĩ rằng chắc chắn Diệp Thiên Hùng sẽ giận dữ lắm, tuy nhiên tình cảnh trước mặt lại không giống như bọn hắn nghĩ.

Diệp Thiên Hùng vẻ mặt đạm mặc nhắm mắt lại, mọi người giờ phút này cũng không cảm nhận được vẻ hỉ nộ ái ố trên khuôn mặt hắn, bọn họ bắt đầu cảm giác sợ hãi vị gia chủ này.

Một người bị mắng những lời lẽ như vậy, mà lại chính em trai mình mắng, chắc hẳn sẽ điên cuồng đi, ít nhất cũng phản ứng sắc mặt khó coi, đằng này Diệp Thiên Hà không bày tỏ thái độ hay sắc mặt nào hết.

Bởi vì giờ khắc này Diệp Thiên Hùng trong lòng nở hoa bởi vì hệ thống thanh âm phát ra trong đầu hắn.

""Keng...Diệp Thiên Hà đối với ký chủ phẫn nộ, Ác Ma điểm+10000, Ma Đầu exp +15000...""

""Ân, tốt lắm, hãy phẫn nộ tiếp đi tiểu Hà em trai ta, đại ca thích ngươi rồi đó."" Vương Bá Ngưu vui vẻ nghĩ thầm.

Mắt thấy Diệp Thiên Hùng im lặng nhắm mắt lại, Diệp Thiên Hà càng phẫn nộ không có chỗ tiết, đây là trần trụi khinh bỉ hắn đi? Ta nhẫn!

Hắn chợt quay sang nhìn Lãnh Tuyết Cơ bên cạnh Diệp Thiên Hùng, khẽ phun một ngụm nước miếng xuống đất, ánh mắt oán độc nói:

"" Tiện nhân, trước mặt ta tình tình thiếp thiếp, sau lưng ta lại vụng trộm với đại ca ta, ngươi không cảm thấy xấu hổ sao, ngay cả lợn mẹ còn chung thủy hơn ngươi, nếu ta là ngươi làm chuyện mà heo chó cũng không tiện bằng, chi bằng chết quách cho xong đỡ nhục nhã..!""

Lãnh Tuyết Cơ sắc mặt khó coi, mở miệng muốn nói gì đó, nhưng bị bàn tay Vương Bá Ngưu giữ chặt cái cằm, Vương Bá Ngưu mãnh liệt hôn môi đá lưỡi Lãnh Tuyết Cơ, mười giây sau hắn mới buông ra, ánh mắt thâm tình nhìn Lãnh Tuyết Cơ, ôn nhu nói:

""Cơ nhi, cảm ơn ngươi đã đến bên ta, một người phụ nữ xinh đẹp lại thánh khiết như ngươi cũng có quyền chọn người tốt hơn như ta để dựa dẫm, chỉ những kẻ thất bại mới bị người phụ nữ mình thương vứt bỏ mà thôi, Thiên Hà đệ đệ không được, cày ruộng không được khiến ruộng nương khô héo, có ta giúp hắn chăm non ruộng vườn, nước non đất đai màu mỡ tươi xốp, hắn không cảm ơn ta thì thôi còn vọng ngôn nói ca, nay hắn không cần ngươi, thì ta cần, bên ta cả đời nhé, Cơ nhi..!""

""Hùng ca...thiếp cả đời này sống cũng là vợ ngươi, và chết vĩnh viễn cũng là quỷ Diệp Gia.."" Lãnh Tuyết Cơ xúc động ngả đầu vào ngực hắn, thâm tình nói.

""Tiểu Minh, lại đây với phụ thân, cha có điều bất đắc dĩ nên mới thế, nay ta có thực lực tuyệt đối nên sẽ không để ngươi chịu uất ức dưới dâm uy của nhị đệ nữa. Ta sẽ toàn lực yêu thương và hỗ trợ ngươi!"" Vương Bá Ngưu từ ái nhìn Diệp Minh, ôn hòa nói.

Diệp Minh sắc mặt khẽ tái, quay đầu nhìn Diệp Thiên Hà và Diệp Thiên Hùng, cuối cùng dường như trong lòng hắn đã có quyết định, hắn bèn dùng ánh mắt xin lỗi nhìn về phía Diệp Thiên Hà, xấu hổ nói:" Cha nuôi, ta xin lỗi ngươi, ta muốn về mới cha ruột của ta, mong ngươi thứ lỗi cho ta.""

Nói xong hắn chạy về phía sau Diệp Thiên Hùng, núp mặt sau lưng hắn.

""Các ngươi....các ngươi..."" Diệp Thiên Hà thấy Diệp Thiên Hùng và vợ mình tình tình thiếp thiếp trước mặt hắn, ngay cả con trai bảo bối cũng từ bỏ hắn, hắn cảm giác giờ khắc này cả thế giới như chống lại hắn, cô lập hắn, khẽ nhìn xung quanh, hắn thấy ánh mắt mọi người đều giống như tội nghiệp hắn, chê cười hắn, hắn cảm giác hai bên mặt nóng rát như bị đánh mặt, sắc mặt hắn vặn vẹo, thần trí lúc này bị đánh mất, hắn thiêu đốt tinh huyết liều mạng xông lên Diệp Thiên Hùng, muốn đồng quy vu tận.

""Keng...Ký chủ đê tiện bỉ ổi câu dẫn vợ và con của Diệp Thiên Hà, Diệp Thiên Hà do quá phẫn nộ đau đớn tan nát cỏi lòng nên bị lửa giận ăn mòn lý trí, trở thành kẻ tâm thần...ác ma điểm 20000, Ma Đầu điểm +25000exp..!"" Hệ thống lạnh lùng nói.

""Keng...hệ thống đánh giá ký chủ diễn xuất việc ác này quá đẹp đẽ, quá tuyệt vời, hệ thống đánh giá vote ký chủ năm sao, đeo huy hiệu năm sao khiến ký chủ được giảm giá mười phần trăm bất kỳ thứ gì từ hệ thống xuất phẩm, thỉnh ký chủ không ngừng làm việc ác.""

""Ân, tên này đã hết giá trị rồi, nên chết đi thôi!"" Vương Bá Ngưu thở dài một hơi, nhẹ nhàng đứng dậy.

""Em trai yêu quý của ta, ngươi muốn chết đại ca thành toàn! Hoàng tuyền lộ đường xa, vi huynh tiễn ngươi một đoạn đường!"" Vương Bá Ngưu bình thản nói, đơn giản vung một quyền.

Một quyền này nhìn như đơn giản, nhưng bao hàm Lực lượng chân ý, một quyền này vô hạn phóng to, đập thẳng trước mặt Diệp Thiên Hà.

Nắm giữ Võ Hoàng đỉnh phong thân thể, thân là Thanh niên chí tôn, Vương Bá Ngưu thi triển ra chiến lực sức mạnh không phải kẻ hèn mới bước vào Võ Hoàng cảnh gà con có thể phản kháng.

Diệp Thiên Hà không kịp phản ứng, phải nói giờ thần trí hắn đã biến mất, bị một quyền đấm thành thịt nát, chết không thể chết lại.

Vương Bá Ngưu khẽ phất tay, đống huyết nhục của Diệp Thiên Hà bị hắn thu vào trong hệ thống balo, đống huyết nhục này với hắn có trọng dụng.

Giờ khắc này mọi người vẫn chưa hết bàng hoàng.

Cùng là võ hoàng cảnh nhưng khoảng cách chiến lực của cả hai cách nhau một trời một vực, trong tay Diệp Thiên Hùng, Diệp Thiên Hà như sâu kiến, tiện tay một kích liền giết.

""Chủ tử các ngươi chết, thì các ngươi tồn tại làm gì?"" Vương Bá Ngưu nhẹ nhàng nói, năm ngón tay khẽ giơ lên, Diệp Thiên Hà nhất mạch không thể kêu rên một tiếng, đều tử vong, trong đó có hai vị Võ Vương cường giả.

Sắc mặt mọi người trong đại điện đều tái nhợt, bọn họ bị thủ đoạn hung ác của Diệp Thiên Hùng hù dọa, nhất thời không khí cả đại điện chợt yên ắng.

""Còn các ngươi, thuần phục hay chết!"" Vương Bá Ngưu không nói nhảm, ánh mắt bình thản nhìn

một đám Diệp gia cao tầng, nhẹ nhàng nói.

Nhưng không một ai dám chống cự, đều nhao nhao quỳ xuống, hô: ""Gia chủ vạn tuế!""

""Tốt, ta mà phát hiện ai có hai lòng, thì bọn họ chính là kết cục của các ngươi!"" Vương Bá Ngưu hài lòng khẽ liếc, quay sang nhẹ nhàng bế lên Lãnh Tuyết Cơ, bàn tay nắm lấy bàn tay của Diệp Minh, đi về phía phòng riêng của hắn.

Mà đoạn video này cũng được Vương Bá Ngưu an bài truyền đi khắp Thiên Khung Hoàng triều.

p/s: các đạo hữu có vẻ hứng thú Diệp Thiên Hùng pk Diệp Thiên Hà, tuy nhiên cho dù PK thì Vương Bá Ngưu vẫn dùng thủ đoạn bỉ ổi nhất để Pk Diệp Thiên Hà, hắc hắc!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.