“Hôm nay là ngày mùng một phải không?” Hoàng hậu hỏi.
Bà vú sững sờ gật đầu.
Trong đại điện lại yên tĩnh, Hoàng hậu im lặng nhìn bậc thềm bên ngoài, một lúc lâu mới ra lệnh: “Theo thông lệ, mùng một và mười lăm là gia yến của đế hậu. Ngươi thay bổn cung truyền lời tới hoàng thượng…”
“Nương nương!” Bà vú lập tức hiểu ý định của Hoàng hậu, trong giọng nói có sự nghẹn ngào.
Hoàng hậu vỗ tay bà, bình tĩnh đến không ngờ. Nàng ngắt lời bà vú, nói tiếp: “Nói rằng bổn cung chờ ngài ở Thừa Hoan điện.”
Hai cánh cửa gỗ hoa văn hình thoi trước điện được đóng lại, Hoàng hậu cho toàn bộ cung nhận hầu hạ đi ra.
Nàng nhìn vu vơ xung quanh, cảm thấy Thừa Hoan điện trống không, nàng cần thứ gì đó để lấp đầy, vì vậy nàng cầm mồi lửa tới.
Ngọn nến lần lượt được thắp lên, bên trong điện sáng như ban ngày.
Lúc này, thời gian dường như quay ngược, nàng nhớ tới lần đầu tiên mình gặp Thành Chiêu Đế, đó là vào dịp tết Thượng Nguyên ngày 15 tháng giêng năm ấy.
Trong ký ức, đèn màu rực rỡ lấp lánh.
Mười mấy năm nghiêng ngả trôi qua, giờ đây không thể quay trở lại được nữa.
Trong tủ có bộ váy màu hồng mà nàng mặc khi còn là cô nương. Năm ấy, nàng mặc bộ đó để tham dự cuộc tuyển chọn hậu cung cho Thái tử, ngài khen đẹp.
Bộ váy này được nàng lặng lẽ cất đi, sau bao năm chăm chút tỉ mỉ vẫn chưa bao giờ mặc lại.
Hoa phục của Hoàng hậu quá nặng, nó gánh Trần gia, gánh tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ly-tu-khanh/653000/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.