🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lâm Vãn Khanh lê giày thêu, nhẹ nhàng đi tới.

Tô Mạch Ức lặng lẽ dịch vào trong, chừa một khoảng trống cho nàng.

Móc ngọc trên giường đung đưa, phát ra tiếng động rất nhỏ, Lâm Vãn Khanh nằm bên cạnh Tô Mạch Ức.

Cửa sổ phòng đã đóng, rèm giường cũng buông xuống, Lâm Vãn Khanh biết Tô Mạch Ức không thích ánh sáng khi ngủ, cho nên nàng không để đèn ngủ.

Nhà trọ đã xây nhiều năm, sàn nhà bằng gỗ, có người đi qua sẽ phát ra tiếng kêu cót két, làm mất đi cơn buồn ngủ vốn nên có.

Nam nhân bên cạnh hít thở nhẹ nhàng, nhẹ tựa như không có.

Nhưng Lâm Vãn Khanh biết, hắn chưa ngủ.

Không biết dũng khí đến từ đâu, nàng há miệng, phát ra vài âm thanh từ cổ họng, gọi “Đại nhân”.

Không có ai trả lời nàng.

Lâm Vãn Khanh đợi một lúc, cao giọng lên hai phần, lại kêu “Đại nhân”, giống như chợt nhớ tới tấm ván gỗ ngoài cửa, khiến lòng người run lên.

Người bên cạnh thở dài, nhẹ giọng mắng: “Không ngủ được thì đi ra ngoài gác cửa.”

Lâm Vãn Khanh bĩu môi, cũng may nàng đã quen với tính tình chó má của người này nên không cảm thấy bực, chỉ mở to mắt, nhìn màn đêm trống trải nói: “Chẳng phải đại nhân muốn biết vì sao ta quan tâm vụ án Tống Chính Hành đến thế?”

Không ai trả lời nàng, câu hỏi trở thành tự hỏi tự đáp.

Lâm Vãn Khanh nắm chặt tay rồi thả lỏng dưới chăn, thong thả nói: “Bởi vì hắn hại chết người nhà của ta.”

Nàng nghe thấy giọng nói giả vờ bình tĩnh của mình run lên.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ly-tu-khanh/652948/chuong-36.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đại Lý Tự Khanh
Chương 36: Hồng Châu
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.