Đây là một trong những lần không nhiều lắm từ lúc Đoàn Quân Nhiên lên làm hoàng đế tới nay ngồi trong thượng thư phòng; bốn phía im lặng, thị vệ thái giám cùng thị nữ đều bị cho lui, chỉ có mỗi hai người Bùi Phi cùng sử quan.
Đoàn Quân Nhiênôm đầu, cau mày, trong miệng còn ngậm một cây bút lông sói loại thượng đẳng, vẽ mười tám con rùa đen nho nhỏ trên giấy Tuyên Thành trắng như tuyết.
Sử quan là thân tùy trung thành tận tâm nhất của Đoàn Quân Nhiên, đối với Đoàn Quân Nhiêncó thể nói là phủ thủ thiếp nhĩ (cúi đầu, chỉ thái độ khúm núm),vô luận là mệnh lệnh vớ vẩn đến cỡ nào cũng có thể dùng nhiệt tình như lửa đi hoàn thành, hơn nữa làm việc còn gọn gàng ngăn nắp, làm cho đám người trong đại nội không chịu nổi; có lẽ là bởi vì y ngoại trừ nghe lời Đoàn Quân Nhiên, lời người khác nói thì nghe tai này lọt tai kia, cho nên y cực kì được coi trọng.
Lúc này, sử quan đang cẩn thận lật xem điển tịch thọ diên(tiệc chúc thọ) trước kia của hoàng đế, thỉnh thoảng còn liếc qua bản ghi chép.
Bùi Phi phát hiện một vấn đề, chỉ cần có quan hệ với Đoàn Quân Nhiên, cuộc sống của ychưa bao giờ biết thế nào là dễ chịu, không khỏi âm thầm cầu nguyện lần thứ một ngàn lẻ một: Lạy trời! Lạy liệt tổ liệt tông Bùi gia, con xin các ngài tốt xấu gì cũng hiển linhmột lần a! Hương khói ngày lễ ngày tết các ngài đều ăn không cả a?
“Bùi Phi? Khanh nghĩ kỹ chưa?”Đoàn Quân Nhiên bỗng nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ly-hoang-de-luyen-ai-ky/45278/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.