Trước mặt có một nồi đá nấu khoai tây khô và thịt. Dương Phàm lại gần ngửi thấy một trận mùi thơm, nhìn nồi canh đã nấu đến mềm, thỏa mãn thở dài ra một hơi. Chờ nồi đá nguội rồi cô liền ăn hết thịt, khoai tây cùng nước canh, từ dạ dày đến toàn thân đều ấm áp .
Liên tiếp vài lần, Nick lấy phần trước của các loại động vật ăn cỏ, hơn nữa luôn đem phần thịt non trên cổ để lại cho Dương Phàm. Hình như là vì cô chỉ nguyện ý ăn phần thịt ở đây nên hắn chỉ cho cô ăn cái này.
Hàng năm mùa đông đều tới một lần, mỗi lần cô đều tìm cách tiết kiệm thức ăn của mình để lại cho hắn, nhưng mỗi lần đều bị hắn đánh bại.
Rầu rỉ với việc làm sao để tránh ánh mắt của Nick tiếp tục len lén dấu thức ăn, về chuyện lúc người Nick đó đi ngang qua cô cái đuôi kề sát đất rất mau bị cô quên sạch.
Mặc dù sau đó cô cũng từng muốn tìm thêm vài ví dụ chứng minh nguồn gốc của loại hành vi này, nhưng sau hôm ấy cô chưa từng thấy có người Nick nào khi đi cái đuôi kề sát đất, mà cô lại không có cách tìm ra người Nick ngày đó trong tất cả người Nick trong sơn động, nghĩ cách cũng không được, chỉ có thể bỏ qua.
Vì dần dần càng được ăn no, cô ngủ càng ngày càng ngon, mặc dù bụng chưa to ra, nhưng ít nhất sẽ không tiếp tục gầy xuống. Trước kia không chú ý, lúc đói bụng thì tinh thần của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-luc-that-lac/3150484/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.