Đất đá và cây cối cao lớn đều bị những miệng khổng lồ bằng đất nuốt chửng vào trong. Cơn địa chấn kéo dài nữa canh giờ thì dừng lại. Cũng là lúc những khe rảnh lớn nặng nề đóng lại.
Khoảng khắc chúng đóng lại đã lấy đi nguồn sáng ít ỏi bên trên và để lại dưới rãnh này là một bầu không gian đen tối. Bên dưới nơi đấy không xa, trên vách núi đá. Một đốm sáng nhỏ yếu ớt đang bùng cháy. Nó phát ra từ bàn tay của Trương Vệ.
Hai người bọn họ đã may mắn thoát nạn và đang đu bám trên vách đá. Và y phục họ đang mang trên người cũng đã phần nào bám đầy bụi bẩn.
Không vì thế mà họ sẽ tách nhau ra. Thật không hề dễ đoán tâm ý của nữ nhân, khi nàng đã bỏ qua sự e thẹn mà dùng cánh tay nhỏ nhắn và mịn màn ôm lấy cổ của Trương Vệ thật chặc.
Về phần Trương Vệ thì chàng đang liên tục thở dốc vì kiệt sức.
Trương Vệ lúc này đang đưa tay phải nắm lấy cán của môt thanh đoản kiếm mà chàng đã ghim sâu nó vào vách đá. Để hãm lại tốc độ rơi xuống của hai người. Có thể nhìn thấy một rảnh nhỏ và dài từ trên xuống miệng hố đến chỗ đoản kiếm. Đủ thấy Trương Vệ đã rất cố gắng để bám trụ lại trên vách đá này như thế nào.
Bàn tay còn lại chàng đang vận lên chân khí tạo ra một đạo Hỏa diễm. Thắp sáng lên tầm nhìn trong màn đêm, nhưng nó lại dần trở nên yếu đi vì chân khí trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-luc-lien-hoa/2895260/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.