Hôm nay, đợt tuyết đầu tiên của tháng 3 đã bắt đầu xuất hiện ở thủ đô quốc gia mới, rơi lác đác từ sáng sớm cho tới tận bây giờ.
Ngoài cửa sổ sát đất của phòng siêu âm, tuyết cũng phủ một lớp trắng mỏng lên các hàng rào cây xanh lẫn khung cửa kính hai lớp.
Nhiệt độ bên trong tuy ấm nhưng cũng không oi nồng như ở Thái Lan, luôn ổn định ở mức 28 độ C tạo cảm giác thoải mái và an toàn trong môi trường vô khuẩn.
Thân nhiệt của Chương Quyết đã sớm làm gel tan chảy, trong khi xung quanh không hề có nguồn nhiệt độ thấp nào, vậy mà toàn thân y vẫn cứ rét run.
Y ngây ngẩn nhìn bác sĩ Hà, lại thấy ông dời mắt, đi lấy khăn giấy đưa cho mình.
Chương Quyết nhận khăn giấy, lau một cách chậm rãi, cũng không biết vì sao mà vùng da trên bụng bỗng trở nên nhạy cảm như thể rất bài xích việc tiếp xúc với vật thể lạ.
Một sự khó chịu không thể diễn tả nhất thời bùng lên từ giữa hai đốt xương sườn, lặng lẽ lan ra, tiến vào cổ họng trào đến hàm trên, hệt như một cái vòng tròng vào cổ, không ngừng siết chặt buộc y thức tỉnh mà nói gì đó đi.
Nói gì cũng được, chỉ cần bày tỏ ý kiến.
Nhưng Chương Quyết chỉ máy móc lau khô bụng, chỉnh lại quần áo rồi ngồi thừ ra đó.
Bác sĩ Hà chờ y xong xuôi mới nhấc tay lên thao tác vài bước trên màn hình, máy in siêu âm phát ra tiếng bíp, bắt đầu vận hành.
“Có lẽ phải nói với cha mẹ cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lo-hoang-hon/1504991/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.