Phần lớn những chuyến xe từ nông thôn vào thành phố đều mất hơn bốn mươi phút, lúc ba người đến nơi cũng đã tầm hai giờ chiều, đây không phải là thời gian tấp nập nhất, bình thường Giang Thâm và Đàm Linh Linh hay vào thành phố khi trời vừa sáng, cậu không được đi nhiều nơi lắm, dịp lễ Tết cũng chỉ đi dạo mấy cửa hàng thôi.
Thụ Bảo và Cẩu Mao dẫu gì cũng ăn muối nhiều hơn cậu vài năm, chưa kể những con đường họ đã đi qua, vừa vào thành phố đã dắt Giang Thâm đến toàn những nơi cậu không biết.
“Đừng có sợ.” Cẩu Mao vỗ lưng cậu, “Đâu phải bọn mình không mang tiền đâu.”
Giang Thâm tủi thân, “Em mang không có nhiều lắm.”
Cẩu Mao cười, “Sợ gì, có Thụ Bảo mà.”
Thụ Bảo quay đầu lại, “Bọn mày nhắc gì tao?”
Cẩu Mao lập tức đáp, “Không phải bảo đến khu trung tâm mua sắm ư, sao lại đến siêu thị SAM làm gì?”
“Đến trung tâm mua sắm liệu có giá cả phải chăng không?” Thụ Bảo rất thực tế, “Chưa kể đến siêu thị SAM cũng không rẻ chút nào đâu.”
Chỉ có một siêu thị SAM trong thành phố lập nên cho hội viên, trong đám Giang Thâm thì chỉ mỗi Thụ Bảo là có thẻ, đương nhiên mượn của Lý Trác. Cả đám nãy giờ cứ giống như mấy con ruồi không đầu chẳng biết nên mua cái gì cả, nói chung trẻ con ở độ tuổi này là thực tế nhất, cái gì cũng thua đồ ăn ngon hết.
Khu thực phẩm nhập khẩu trong siêu thị chiếm diện tích tương đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lau-kinh-cuu/2665573/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.