Đàm Linh Linh bước xuống tàu điện ngầm, nhìn cửa kính sửa sang lại kiểu tóc mới vừa uốn hôm qua, thật ra Giang Lạc Sơn còn hồi hộp hơn cả bà, nới lỏng nút kết cà vạt mấy lần rồi nhờ vợ thắt lại cho mình.
“Xem kịch múa ba-lê phải ăn mặc trang trọng chút.” Đàm Linh Linh vừa siết chặt cà vạt lại vừa căng thẳng nói, “Chúng ta không thể làm con trai mất mặt được.”
Trừ hai người ra thì hai nhà Thẩm Trần cũng nhận được giấy mời, Trần Lão Thực cố ý đi mua ba bộ Âu phục mới, Lý Trác và Miêu Hoa Nhi thì đặt làm nhanh mấy bộ sườn xám, trong tay Thẩm Quốc Lương cầm một lẵng hoa lớn, cả đường đi cẩn thận từng li từng tí chỉ sợ không may làm rơi.
Cả đám người họ vừa xuống khỏi tàu điện ngầm đã thu hút ánh mắt của người khác, mấy người cha mẹ này cũng hiểu được thành phố lớn không hề giống ở quê mình, tìm mỗi một tuyến đường sắt thôi cũng mất cả nửa ngày, điện thoại của Miêu Hoa Nhi vang lên một chốc bà mới bắt máy, giọng Thanh Linh Tử ở đầu bên kia vô cùng gấp gáp: “Mẹ, sao mọi còn chưa tới?”
Tiếng nói của Miêu Hoa Nhi hơi lớn, có không ít người chung quanh nghiêng mắt nhìn bà, “Mọi người vừa mới xuống tàu điện ngầm thôi, mấy đứa đến rồi sao?”
Thanh Linh Tử: “Đến từ lâu rồi, đã nói cả nhà cùng đi thì mẹ cứ không chịu.”
Miêu Hoa Nhi: “Ôi trời như nhau cả mà, mấy đứa cứ ở đó đi, cha mẹ lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lau-kinh-cuu/2665502/chuong-48.html