Trầm mặc lan tràn toàn bộ lầu một, toàn bộ không gian an tĩnh đến quá phận, ngay cả tiếng hít thở cũng trở nên rõ ràng, đánh vỡ trận yên tĩnh này chính là có người đẩy cửa tiến vào, Chu Húc ôm mèo nhìn chằm chằm người ở cửa, trên mặt mang nụ cười sâu xa.
Người đẩy cửa vào căn bản không nghĩ tới sẽ đối mặt với cảnh tượng này, cậu cứng đờ tại chỗ, sắc mặt tái nhợt, nhất là khi thấy Chu Húc đang nhìn chằm chằm cậu, hai chân thiếu chút nữa run thành cái sàng.
Chu Húc vuốt tai mèo đen, nhìn cậu không chút để ý, “Chu Phi Vũ? Bạn học Chu, trò đi ra ngoài làm gì?”
Chu Phi Vũ rõ ràng càng hoảng sợ hơn, cậu vội vàng tránh ra một bước, để cho học sinh phía sau tiến vào, Tóc Vàng mang theo nghi hoặc lại gần, liếc mắt thấy Chu Húc, trong lòng điên cuồng đệch mấy tiếng, hai người lặng lẽ co rúm lại.
“Thì ra còn có một bạn học khác, như vậy, hai trò đi ra ngoài làm gì?”
Tóc Vàng lấy tay vỗ Chu Phi Vũ một cái, Chu Phi Vũ miễn cưỡng đè xuống sợ hãi trong lòng, “Chúng em muốn ra ngoài xem thử tín hiệu điện thoại có khôi phục hay không.”
Chu Húc đáp lại một cách nhàn nhạt, cũng không biết có tin hay là không, y nắm phần gáy của mèo đen, dưới lầu lại lâm vào tĩnh mịch, Tóc Vàng nhìn thoáng qua cầu thang, nghĩ như thế nào mới có thể nhanh chóng chạy lên.
“Vậy… thầy Chu, bọn em đi đây.” Chu Phi Vũ thận trọng dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-yeu-toc-o-hien-dai/2519628/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.