Bò dậy khỏi mặt đất, người nọ nhìn xung quanh một cách thật cẩn thận, nhưng trong ảo cảnh của Hồ điệp, gã không nhìn thấy gì, ngay cả thính giác cũng bị quấy nhiễu, nói cách khác, trừ phi Thẩm Mộng cùng Chu Húc chủ động bại lộ, người này hoàn toàn không thể tìm được bọn họ.
Thừa dịp người kia bị làm mờ hai mắt, Thẩm Mộng rốt cuộc nhìn rõ tướng mạo của người đó.
Giống như cánh tay khô héo của gã, mặt của người này cũng khô đét giống như vỏ cây già, nhăn nheo đen đúa, con ngươi màu đỏ tươi, xung quanh lại là màu đen nhánh, thấy thế nào cũng không giống người, yêu quái cũng không có tướng mạo xấu xí như vậy.
“Thật sự cảm thấy như vậy liền có thể đánh bại ta sao? Quá ngây thơ rồi!” Người áo đen cười lạnh một tiếng, nhưng trong nháy mắt, tơ nhện của Chu Húc liền xuyên qua bả vai của người này, chất độc đen nhánh ăn mòn máu thịt của gã.
Chu Húc ngoan ngoãn ngồi xổm trên tơ nhện, rung rung sợi tơ xuyên qua vai gã, tóc dài màu đen che lại nửa bên mắt gã, trong ánh mắt gã mang theo châm chọc, kinh ngạc cảm thán: “Ồ, thật lợi hại, ta sợ quá đi.”
Thật sự rất thiếu đánh.
Một sợi tơ khác lại xuyên qua một vai khác của gã, người áo đen bị cố định tại chỗ không thể nhúc nhích, đáng sợ nhất là, gã căn bản không nhìn thấy được xuyên qua vai gã rốt cuộc là gì.
Người nọ quát khẽ một tiếng, đột nhiên phun ra một ngụm máu đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-yeu-toc-o-hien-dai/2519613/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.