Ánh sáng khúc xạ từ trên xuống, rải đến trên mặt của Thẩm Mộng, trên thực tế tia sáng này cũng không dễ thấy, chỉ là từng tia từng tia để có thể nhìn rõ xung quanh, giống như là không cẩn thận chui vào, lại thong thả biến mất theo thời gian.
“Nhắm mắt lại.” Thẩm Mộng không quên nhắc nhở Chu Húc, mắt của người này nếu lại bị kích thích chỉ sợ là phải mù.
Chu Húc đáp lại, còn có nhắm mắt hay không thì Thẩm Mộng cũng không thấy được.
Trong nháy mắt nhận được đáp lại của Chu Húc, Thẩm Mộng ném ngọn lửa ở trong tay lên, quả cầu lửa nổ tung trên không trung, lập tức toàn bộ không gian giống như bị ném một cái pháo sáng, toàn bộ sáng rõ.
Đương nhiên độ sáng này chỉ giằng co vài giây, ngọn lửa tự nhiên tiêu tan, cả thế giới lại khôi phục bóng tối.
Nhưng chỉ vài giây này cũng đủ để Thẩm Mộng nhìn thấy rõ cái hố này rốt cuộc sâu bao nhiêu.
Quá sâu, Thẩm Mộng ngửa đầu, căng mắt nhìn cũng không thấy được phần cuối, tia sáng này thật đúng là kiên cường, sâu như vậy rồi còn có thể chiếu vào, Thẩm Mộng thở dài, độ cao này nếu như chỉ dựa vào tơ nhện của Chu Húc, Chu Húc có thể mệt chết ở chỗ này.
Ngay vào lúc Thẩm Mộng đang tính toán đi ra như thế nào, hắn đột nhiên nghe thấy một tiếng than ở đằng sau.
Chu Húc che mắt lệ rơi đầy mặt, “Tiểu Hồ điệp mắt tôi đau quá đi.”
Thẩm Mộng sửng sốt, hắn quay đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-yeu-toc-o-hien-dai/2519584/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.