Người canh gác ở cổng ra vào công quán cũng nghe thấy tiếng súng.
Mọi người hơi lo lắng, không biết bên trong là chủ nhân bữa tiệc với khách khứa đang thử súng săn hay là súng ai đó cướp cò.
Bản thân họ cũng không có loại hàng cao cấp như súng, thế nên không thể phân biệt được là loại nào.
Vì mệnh lệnh của chủ nhân, họ cũng không dám tùy tiện hành động, chỉ đưa mắt nhìn nhau, căng thẳng sáp vào bên tường, định xem có gì bất thường thì nhanh chóng rời đi.
Người gác cổng biết Lục Li, thấy cậu ta thì không ngăn lại mà mời hai người vào trong.
Có một người yếu ớt nói: “Phu nhân, không biết bên trong…” Anh ta nuốt nước bọt: “Phu nhân có cần đợi một lát rồi hẵng vào không?”
Tốc Tốc lo lắng cho Mục Giang Lâm, cô nhanh chóng nói: “Không cần đâu, cảm ơn.” Sau đó xông vào trong.
Lục Li nhanh chóng nhìn xung quanh, nói: “Người của đô thống không ở bên ngoài.”
Tốc Tốc xách váy chạy vào công quán, Lục Li theo sau cô, cách hơn một mét.
Tốc Tốc lo đến nỗi cứ giục cậu ta: “Anh chạy nhanh lên, đi xem thử bên trong thế nào rồi!”
“Không được.” Lục Li cũng rất lo lắng cho đô thống, nhưng lúc từ chối, thái độ của cậu ta rất kiên quyết: “Đô thống đã nói rồi, an toàn của phu nhân là quan trọng nhất.”
Tốc Tốc hiểu, Mục Giang Lâm đã cử Lục Li bảo vệ cô, nhưng tình hình bây giờ khẩn cấp, rõ ràng an toàn của Mục Giang Lâm mới là vấn đề cấp bách nhất.
Tốc Tốc không khuyên được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-vai-ac-luon-muon-cuoi-ta-sung-ta/1027498/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.