🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc này trời vẫn chưa sáng, ngoài cửa sổ tối đen, cũng không biết mấy giờ rồi, nhưng Kiều Dương lại chạy đến bệnh viện vì cô.

Lúc này, Tốc Tốc thật sự muốn khóc. Trên thế giới này có anh trai thương yêu cô, có người chồng yêu chiều cô. Cô có quá nhiều thứ không nỡ, thật sự rất muốn tiếp tục sống ở đây.

Nhưng sức khỏe ngày càng yếu và cả cơn buồn ngủ không ngừng ập tới nói cho cô biết thời gian của cô không còn nhiều nữa.

Mục Giang Lâm nhìn Tốc Tốc.

“Để anh ấy vào đi.” Tốc Tốc nói.

Mục Giang Lâm đích thân đi mở cửa, đưa Kiều Dương vào.

Cho dù lúc ở nhà họ Kiều chẳng có bao nhiêu quần áo thì Kiều Dương cũng sửa soạn cho mình rất gọn gàng sạch sẽ, tóc được chải rất cẩn thận. Bây giờ giày anh chiếc trái chiếc phải rõ ràng không cùng một đôi, quần áo xộc xệch, thậm chí nút còn bị lệch một cái.

Có thể thấy anh chẳng màng gì mà vội vã chạy đến đây.

“Ni Nhi!” Kiều Dương lao đến bên giường: “Em sao thế?”

“Không sao.” Tốc Tốc nói: “Ngất thôi, nghỉ ngơi vài ngày là khỏe.”

Lúc này Kiều Dương mới yên tâm, nhưng nhìn thấy sắc mặt em gái tái nhợt không chút máu, nói chuyện thều thào, Kiều Dương vẫn không yên tâm được.

Muốn ở lại chăm sóc cho em gái nhưng lại sợ làm làm phiền hai vợ chồng họ ở với nhau.

Kiều Dương khó xử, không biết nên ở hay nên về nhà.

“Anh cũng ở lại đi.” Mục Giang Lâm nói, anh biết Kiều Dương luôn rất quan tâm đến em gái. Cho dù

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-vai-ac-luon-muon-cuoi-ta-sung-ta/1027495/chuong-40.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đại Lão Vai Ác Luôn Muốn Cưới Ta Sủng Ta
Chương 40
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.