Tốc Tốc theo Trần Tuyền bước vào cửa nhà, Trần Tuyền thần bí làm động tác ‘suỵt’ rồi mở cửa.
Bên trong hơi tối.
Lúc Tốc Tốc thò đầu vào trong nhìn thì bị Trần Tuyền bỗng nhiên đẩy vào, cô vừa định nói ở đây tối quá thì đột nhiên trong góc phòng sáng lên ánh nến, sau đó là ngọn nến thứ hai, thứ ba… Rất nhiều nến được đốt.
Dưới hơn hai mươi ánh nến, một chiếc bánh sinh nhật chầm chậm đẩy tới trước mặt cô.
“Mừng ngày sinh nhật của cậu, mừng ngày sinh nhật của cậu…”
Xung quanh vang lên bài hát chúc mừng sinh nhật, mọi người đều đi về phía cô.
Tốc Tốc bắt đầu đưa mắt tìm kiếm quanh phòng, cuối cùng, khi tiếng hát sắp kết thúc, một bóng dáng cao lớn từ bên trái đi tới.
“Sinh nhật vui vẻ.” Anh cười nói.
Mục Giang Lâm của lúc này rất trẻ, khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, đang ở độ tuổi trẻ trung đầy sức lực. Vóc người thẳng tắp, dáng vẻ hiên ngang, trên mặt lộ rõ vẻ tự tin và kiêu ngạo. Quan trọng nhất là, anh của lúc này còn rất thích cười.
Tốc Tốc nhận lấy hoa anh đưa, vui vẻ nói: “Cảm ơn.”
Anh vươn tay ra: “Tiểu thư, kẻ hèn này có may mắn mời em khiêu vũ một điệu không?”
Mọi người xung quanh, bao gồm của Trần Tuyền reo hò: “Khiêu vũ! Khiêu vũ! Khiêu vũ!”
Không biết là ai lấy ra một cây violin, kéo một giai điệu du dương.
Tốc Tốc đặt tay vào lòng bàn tay anh, xoay người, hai người gần kề nhau, bắt đầu khiêu vũ.
Trong lúc ngẩn ngơ, Tốc Tốc như quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-vai-ac-luon-muon-cuoi-ta-sung-ta/1027493/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.