Mục Giang Lâm thân là đô thống nên dù là đồ gì thì cũng phải mua loại tốt nhất.
Tất nhiên chiếc giường ngủ mỗi tối cũng vậy, vừa to vừa rộng, chắc chắn và đẹp.
Hôm nay Mục Giang Lâm nằm trên chiếc giường rộng lớn này, người nghiêng sang một bên, làm thế nào cũng không ngủ được. Anh dứt khoát tập trung cảm nhận và lắng nghe xem cô vợ nhỏ ở phía sau đang làm gì.
Cô ngồi bên giường rồi, cô nằm xuống rồi, hình như cô đang chuyển gối đi.
Cô… ờm, đến gần rồi?
Cả người Mục Giang Lâm căng cứng lên.
Sau lưng anh bị chọc nhẹ vài cái, Tốc Tốc khẽ hỏi: “Tôi dựa gần anh một chút được không?”
Mục Giang Lâm mím môi, trong lòng đấu tranh, cuối cùng khẽ ‘ừm’ một tiếng.
Sau đó anh cảm nhận được nha đầu này nhanh chóng nhích vào, chỉ có điều hai người còn chưa đến gần thì cô đã dừng lại.
Tốc Tốc nhích đến chỗ cách Mục Giang Lâm khoảng mười centimet thì nằm xuống.
Thực ra cô chỉ không muốn lãng phí một cơ hội khó mà có được này.
Lúc đó bước vào trong ‘giấc mơ’ Thẩm Minh Thư, hai người đều ngồi sau xe hơi, khi đó khoảng cách của cô với anh rất gần.
Nếu cách xa anh không có tác dụng, vậy chẳng phải lãng phí mất cơ hội hay sao?
Cô dứt khoát nhích gần một chút, cố gắng để khả năng bước vào ‘giấc mơ’ lớn hơn một chút.
Tốc Tốc không cảm thấy gì, dù sao thì hai người kết hôn lâu vậy rồi, cũng đã tổ chức tiệc rượu kiểu Trung rồi nhưng vẫn có thể sống cùng dưới một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-vai-ac-luon-muon-cuoi-ta-sung-ta/1027484/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.