Lúc Mục Giang Lâm ăn sáng không thấy Kiều Tốc Tốc đâu, anh gọi người đến hỏi phu nhân đi đâu rồi.
Thím Lý nhanh chóng nói: “Chắc là ở trong vườn hoa.”
Thông thường thì mọi người cùng ăn bữa sáng, huống hồ đô thống với phu nhân mới kết hôn, càng nên như vậy mới đúng. Vú Triệu chỉ sợ vì thế này nên đô thống có suy nghĩ không tốt về phu nhân, vì thế bà vội bổ sung: “Chắc là muốn hái ít hoa tươi trang trí phòng nên đi chọn hoa rồi.”
Thím Lý nhìn bà ấy, tỏ ý bảo bà ấy không cần nói nhiều như vậy.
Theo thím Lý, đô thống là ai? Sao có thể không nhìn ra được đâu là nói thật đâu là nói dối chứ.
Quả nhiên, Mục Giang Lâm im lặng giây lát rồi nói với vú Triệu: “Tôi biết rồi, đợi cô ấy về rồi bảo cô ấy đến thư phòng tôi một chuyến.”
Thế này là đã nhận ra phu nhân đang trốn anh rồi, vú Triệu thở dài, cúi đầu nói: “Vâng.”
Thực ra bà ấy cũng nghĩ không ra, xét về ngoại hình, học thức hay thân phận thì đô thống có điểm nào không tốt? Nhưng phu nhân lại cứ xa lánh đô thống như vậy.
Ra khỏi nhà, thím Lý thấp giọng nói với vú Triệu: “Bà yên tâm đi, đô thống với phu nhân vẫn tốt, có gì cứ nói thật đi.”
Vú Triệu gật đầu.
Thực ra mấy người họ đều biết tình tính của đô thống đại nhân, bình thường bà cũng nói thật, dù sao thì ai mà dám nói dối đô thống chứ?
Nhưng đô thống hờ hững như vậy mà đối xử với phu nhân rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-vai-ac-luon-muon-cuoi-ta-sung-ta/1027474/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.