Nghiêm Cảnh Dương lấy khăn tắm, nó hơi ngắn, khó khăn lắm mới quấn quanh ở trên người trần trụi, đường cong với khe rãnh thật sâu, từ bụng xuống đến hông, lấp ló gợi cảm dưới khăn tắm màu trắng. . .
Đêm tối, ánh trăng treo cao, xuyên thấu qua ngọn cây nhìn ra, sự lạnh lẽo nhiều hơn mấy phần. Xung quanh im ắng, mơ hồ có tiếng côn trùng kêu to.
Hôm nay bởi vì ông Đường bà Đường đột nhiên đến thăm, Đường Tô tinh thần căng chặt, vốn mệt mỏi buồn ngủ nhưng sau khi hôn Nghiêm Cảnh Dương thì hoàn toàn biến mất.
Đường Tô cố gắng nhắm mắt lại, thả lỏng đầu óc. Một lúc lâu, cô lại mở mắt, vẫn không ngủ được.
Ở trên giường lớn màu trắng, mềm mại lăn lộn mấy lần, váy ngủ tơ tằm màu xanh biển bị cọ đến vén lên cao. Dưới làn váy, chân dài thon gọn, một mảng da thịt non mềm, trắng nõn, phảng phất mạ một tầng nước, véo nhẹ một cái liền có thể chảy ra nước.
Ngón chân nhỏ hồng hào mượt mà cong cong, Đường Tô không kiên nhẫn ngồi dậy, tóc dài đen như mực mềm mại rũ sau lưng theo động tác của cô, mà phía trước bởi vì cổ áo váy ngủ tương đối thấp, khi Đường Tô đứng dậy, động tác hơi mạnh nên làm cổ áo xệch xuống, ngực phập phồng.
Đường Tô cảm giác được cổ họng khô khốc, có chút khát, cô xuống giường, mang dép lê mềm mại vào rồi mở cửa đi ra ngoài.
Chỗ hành lang ánh sáng mờ ảo, trong phòng khách chỉ bật một ngọn đèn vàng mờ, căn bản không có tác dụng gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-thanh-con-trai-ba-tuoi-cua-toi/548252/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.