Nam Nhiễm theo dòng người vào sâu trong Cổ Tương thành.
Bất tri bất giác, càng ngày càng có nhiều ánh mắt vô tình hay cố ý lướt nhanh qua khuôn mặt của Nam Nhiễm.
Trong ánh mắt mỗi người đều hiện lên tia kinh diễm.
Cho dù Chúa sáng thế có đích thân tới đây thì e rằng cũng không thể tạo ra được gương mặt hoàn mĩ hơn thế này.
Thậm chí có người bởi vì nhìn Nam Nhiễm quá mê mẩn mà trực tiếp đâm đầu vào cột.
Nam Nhiễm gặm trái cây, hoàn toàn không quan tâm đến cái nhìn của người khác.
Cứ đi thẳng một mạch từ cổng thành đến một tiệm ăn lớn mới chịu dừng lại.
Mùi thịt nướng thơm ngào ngạt phát ra từ trong cửa tiệm.
Hấp dẫn sự chú ý của Nam Nhiễm.
Cô mới dừng lại chưa được một giây, bên trong đã truyền ra tiếng đánh nhau.
Một thanh trường kiếm chém xuống.
Bàn ăn bị chia thành tám mảnh.
Trong đó có một khúc gỗ bay thẳng ra ngoài, rơi xuống cạnh chân Nam Nhiễm.
Nhìn vào cửa tiệm, hình như có một đám người mặc y phục màu lam của đệ tử tu tiên, trong tay cầm trường kiếm, đang đánh nhau với một nữ tử ma tu.
Nữ tử ma tu kia mặc một thân hồng y, trong tay cầm một cây roi, cả người toát ra hơi thở tàn nhẫn, khó gần.
Một nữ đệ tử thuộc tiên tu mở miệng.
"Đồ Khả Tình! Về Thanh Sơn Phái nhận tội với ta!"
Nữ tử ma tu đứng ở trung tâm có lẽ chính là Đồ Khả Tình trong miệng người kia.
Chỉ nghe nàng cười nhạo một tiếng.
"Nhận tội? Ta có tội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-lai-muon-tan-vo/1156472/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.