Nam Nhiễm ngồi ở đó.
Cỏ xanh bao phủ cả một khu vực, cây cối sinh trưởng tươi tốt.
Mùi đất bốc lên cùng mùi hoa cỏ tươi mát ngày hè hòa vào không khí.
Tạo cảm giác dễ chịu không thôi.
Tiểu Hắc Long nhỏ giọng nói.
[ký chủ, cô có vui không? Cô đã hoàn thành nhiệm vụ rồi.]
Nó không ngờ ký chủ có thể hoàn thành nhiệm vụ này.
Nhưng trái ngược với Tiểu Hắc Long, Nam Nhiễm hoàn toàn không có ý định đáp lại lời của hệ thống.
Tiểu Hắc Long vô cùng cao hứng, lầm bầm.
[ký chủ, hiện giờ cô có ba viên dạ minh châu. Chờ tới khi cô gom đủ hai mươi viên dạ minh châu thì có thể cầm đến trong tay rồi.]
Nam Nhiễm thờ ơ.
Nằm dưới tán cây ngủ trưa.
Đến khi trời dần buông xuống mới tỉnh lại.
Đứng lên.
Đi về phía trước.
Chỉ là nhìn phương hướng Nam Nhiễm đi, không giống như đang về nhà.
Tiểu Hắc Long có chút tò mò.
[ký chủ, cô muốn đi đâu?]
Đồng chí Nam Nhiễm vô cùng trấn định.
"Đi mang dạ minh châu về nhà."
Rẽ trái rồi rẽ phải, sau đó đi chừng hơn nửa giờ nữa.
Sắc trời lúc này đã chuyển về đêm.
Ánh sao bao phủ cả một vùng.
Không khí cũng không còn oi bức giống như ban ngày.
Mà mang theo chút mát mẻ, dễ chịu.
Nam Nhiễm đứng trước cổng một ngôi biệt thự.
Lắc lắc cánh tay, lắc lắc cổ chân.
Sau đó, vô cùng dứt khoát trèo lên một cái cửa sổ của biệt thự.
Nam Nhiễm trèo vào trong phòng khách ở lầu một.
Cả căn phòng tối om.
Không chút ánh sáng.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-lai-muon-tan-vo/1156189/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.