🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ở thời điểm bạn học Tiểu Hắc Long đang lâm vào mơ hồ.

Bỗng nhiên nghe được thanh âm hững hờ của Bạc Phong,

"Nói cảm ơn."

Nam Nhiễm đang ăn cơm, mí mắt cũng không nâng lên một cái.

Cảm ơn?

Đó là cái gì?

Cô nhìn khay đồ ăn trước mặt, lại ăn thêm hai miếng.

Bỗng nhiên nghe thấy thanh âm của Bạc Phong vang lên lần nữa.

"Đem tất cả đồ ăn trên bàn bỏ đi."

Tiếng nói vừa dứt, mười mấy vị bảo tiêu kia liền ùa vào.

Giống như bọn họ chưa từng rời đi.

Nam Nhiễm trợn to hai mắt.

Ngẩng đầu nhìn về phía Bạc Phong đang ngồi ở đối diện.

Thần sắc của người nào đó vẫn lạnh băng như tờ, không có bất luận biến hóa gì, lực chú ý cũng dồn hết vào quyển sách trong tay.

Nam Nhiễm mở miệng.

"Cảm ơn."

Bạc Phong không chút cảm xúc ngẩng đầu, lên tiếng.

"Ừ!"

Mấy vị bảo tiêu kia cũng biến mất.

Nam Nhiễm lại lần nữa chăm chú gắp hết tất cả đồ ăn trên bàn.

Từ trước đến giờ cô chưa từng ăn qua món ngon như thế này.

Mùi hương cùng hương vị của đồ ăn hoàn toàn có quan hệ trực tiếp với nhau.

Nam Nhiễm một mình chiến đấu, ăn hết phần cơm của hai người bình thường.

Như gió quét, đồ ăn trên bàn đã bị vơi đi một nửa.

Lúc này cô mới thỏa mãn dựa cả người vào ghế, tư thái có chút lười nhác.

Thấy vậy, Bạc Phong im lặng đã lâu liền mở miệng.

"Lau tay."

Nam Nhiễm chống một tay lên trán, thoáng nhìn chiếc khăn tay trắng ở trên bàn một cái.

Đây là chuyện nhỏ.

Nhưng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-lai-muon-tan-vo/1156138/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.