Tạ Trọng Diên: “Lúc em tiễn Nhiếp Dự và mọi người, em quay lại bảo muốn đi dạo vườn hoa, anh còn tưởng bị em phát hiện rồi.”
Giang Hoài Tuyết nhớ lại: “Ồ, lúc đó em cứ nghĩ anh đang thẫn thờ.”
Tạ Trọng Diên định nói “Anh làm sao thẫn thờ được?”, nhưng chợt nhớ lúc xem pháo hoa, anh đã ngẩn ngơ nhìn cô. Thế là anh mím môi, không nói gì thêm.
Giang Hoài Tuyết không để ý ánh mắt thoáng thiếu tự nhiên của anh. Cô chuẩn bị về phòng, chào: “Ngủ ngon nhé.”
Tạ Trọng Diên khẽ cong môi: “Ngủ ngon.”
Sáng sớm hôm sau, khi trời vừa hửng sáng, Giang Hoài Tuyết đã dậy tu luyện. Cô đã hoàn thành tẩy gân phạt tủy, hiện đang ở giai đoạn Luyện Khí kỳ cơ bản nhất.
Nhiều người nghĩ rằng làm lại một việc sẽ dễ hơn nhưng thực tế không phải vậy. Dù cô thuộc lòng công pháp, cô vẫn không thể đốt cháy giai đoạn để lập tức trở thành thượng tiên. Cô cần tu luyện từng bước, chỉ là tốc độ nhanh hơn người thường rất nhiều.
Giang Hoài Tuyết không vội. Cô cố ý xây dựng nền tảng vững chắc, lặp lại khẩu quyết luyện khí, để dòng khí trong cơ thể tuần hoàn đều đặn.
Sau khi ăn sáng cùng Tạ Trọng Diên, cô lại dùng thủ pháp quen thuộc vẽ một lá bùa truyền vào cơ thể anh.
Tạ Trọng Diên nhớ lần đầu tỉnh lại, cô cũng làm điều tương tự, sau đó cánh tay anh đã cử động được. “Đây cũng là huyền học à?” Anh cảm thấy hai chân ấm nóng nhưng chưa từng thấy đại sư huyền học nào có kỹ năng này.
Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-huyen-hoc-xuyen-thanh-thien-kim-that-co-tai-san-hang-ty/5198185/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.