Tạ Trọng Diên nhẹ nhàng nói: “Dì mời một đầu bếp riêng về, tay nghề rất tốt, hầu như món nào cũng ngon. Sau này mỗi ngày ba bữa đều do anh ta phụ trách. Em muốn ăn gì cứ nói với quản gia là được.”
Vì thời gian gấp rút, Tạ Tuệ Lệ vẫn chưa tìm được người quản gia vừa ý, nên tạm điều một người từ chỗ khác đến.
Người này họ Dương, khoảng hơn bốn mươi tuổi, nhìn qua đã thấy là người làm việc nhanh nhẹn, sạch sẽ.
Khi ăn cơm, Giang Hoài Tuyết còn đùa: “Bữa ăn hôm nay không chỉ là tiệc sinh nhật mà giống như tiệc tân gia luôn rồi.”
Tạ Tuệ Lệ cười nói: “Đồ của Trọng Diên đều đã chuyển đến đây rồi, còn cháu ở nhà họ Nguyễn có nhiều đồ không?”
Giang Hoài Tuyết lắc đầu: “Tôi về nhà họ Nguyễn chưa lâu, lúc đến chỉ mang theo một chiếc vali. Sau đó cũng không có thêm gì nhiều.”
Trong lòng Tạ Tuệ Lệ âm thầm mắng nhà họ Nguyễn vô tình, đưa con gái ruột về mà chẳng quan tâm gì. Nhưng trên mặt vẫn giữ nụ cười: “Vậy càng tiện. Cuối tuần này cùng cô đi shopping một chuyến, chúng ta tiện thể sắm đồ cho Trọng Diên.”
Giang Hoài Tuyết liếc nhìn Tạ Trọng Diên, cười khẽ: “Vậy đến lúc đó em sẽ không khách sáo đâu đấy.”
Mọi người trong phòng bật cười vui vẻ.
Ông cụ Tạ cũng nở nụ cười sảng khoái: “Cứ thoải mái mà tiêu. Kiếm được bao nhiêu tiền chẳng phải cũng là để tiêu xài sao?”
Tạ Trọng Diên chỉ mỉm cười, coi như ngầm đồng ý.
Giang Hoài Tuyết chợt nảy ra một cảm xúc khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-huyen-hoc-xuyen-thanh-thien-kim-that-co-tai-san-hang-ty/5198183/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.