"Không sao, không sao..." Mẹ Nguyễn bị từ chối, lại nhận được ánh mắt cảnh cáo của chồng, không nhịn được cười ngượng ngùng, không dám mở miệng nữa.
Ra khỏi nhà họ Tạ, lên xe, bố Nguyễn khó chịu nói: "Em bị làm sao vậy? Chúng ta và Tạ Tam gia đính hôn chỉ là đường lui, Như Mạn và Tạ Hiên liên hôn mới là trọng điểm, em mời ông ta đến, nhà Đức Dũng nghĩ sao?"
Mẹ Nguyễn nói nhỏ: "Chúng ta cùng lúc đính hôn hai bên, mọi người đều biết..."
"Mọi người đều biết, cũng không thể nói ra ngoài." Bố Nguyễn nghiêm giọng: "Biết rõ trong lòng và nói ra ngoài là hai chuyện khác nhau."
Tất cả con bài của họ đều ở Đức Dũng, đương nhiên phải lấy Đức Dũng làm trọng.
"Nhưng mà..." Mẹ Nguyễn nhớ lại lời ông cụ Tạ: "Nhà họ Tạ nói sau lễ đính hôn của Như Mạn, để Hoài Tuyết đến ở, sao anh lại đồng ý vui vẻ như vậy? Không làm lễ đính hôn cho con bé sao?"
"Tình hình của Tam gia làm sao mà làm lễ đính hôn?" Bố Nguyễn nhíu mày: "Để con bé qua đó ở là được rồi, còn tiện cho chúng ta dò hỏi tin tức nhà họ Tạ."
Ông ta dặn dò mẹ Nguyễn: "Anh biết em thích sự hào nhoáng, yên tâm, sau này khi Đức Dũng thành đạt, chúng ta sẽ được hưởng lợi."
Vì vậy, sau khi Giang Hoài Tuyết về nhà, cô vui vẻ nhận được danh hiệu "vị hôn thê" được cả hai bên gia đình chấp thuận.
Bố mẹ Nguyễn tưởng rằng để cô đến ở nhà họ Tạ, cô sẽ do dự, không ngờ cô không hỏi gì, trực tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-huyen-hoc-xuyen-thanh-thien-kim-that-co-tai-san-hang-ty/5198166/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.