Việc thông báo ngay lập tức cho anh ta về lịch trình sao lại được gọi là “được trọng dụng”? Người vừa tâng bốc lúc nãy đứng đơ người, nhất thời không biết nói gì. Người ngồi cạnh liền vội vàng đỡ lời: “Đúng vậy, trọng dụng lắm. Như ông chủ của Thiên Sơn, một người kín tiếng và bí ẩn như vậy, người thường còn không được thấy mặt, nào có cơ hội biết được chuyện riêng của ông ấy? Quả thực, anh Tống là tâm phúc, biết được lịch trình thế này, đủ thấy được sự tin tưởng.”
Tống Tuấn Lương nghe vậy, tâm trạng vui vẻ, liếc mắt nhìn người nói.
“Giám đốc Vương của Trí Sáng phải không? Đúng là một người thực tế, rất hiểu tình hình công ty, cách nhìn nhận sự việc rất toàn diện và sâu sắc, không tệ, không tệ.”
Giám đốc Vương tinh thần phấn chấn, biết lời của mình đã đúng trọng tâm: “Gọi điện thoại cho anh vào lúc này chắc chắn là vì việc quan trọng rồi? Anh nhìn xem, việc quan trọng như vậy đầu tiên lại tìm đến anh, địa vị của anh thật là đặc biệt.”
Tống Tuấn Lương khiêm tốn đáp: “Cũng không có gì quá quan trọng, chỉ là bảo tôi đi cùng người nhà của cô ấy để thăm thú một chút.”
Mọi người: “…”
Nghe có vẻ đúng là chẳng phải chuyện quan trọng. Dù vậy, đây là ông chủ của Thiên Sơn đấy, suy nghĩ kiểu gì vậy? Bảo phó tổng đi làm hướng dẫn viên du lịch sao? Thiên Sơn không còn việc gì để xử lý nữa ư?
Nhưng nhìn biểu hiện của Tống Tuấn Lương, ai mà dám nói không quan trọng, sẽ lập tức vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-huyen-hoc-xuyen-thanh-thien-kim-that-co-tai-san-hang-ty/5198159/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.