Giang Hoài Tuyết nghĩ khảo sát nho nhỏ cũng không sao, cô gật đầu đồng ý.
Ai ngờ Tạ Tuệ Lệ vừa nghe cô đồng ý, lập tức lấy điện thoại ra.
Mọi người xung quanh đều hiện vẻ mặt như không thể chịu nổi, Giang Hoài Tuyết linh tính có điều chẳng lành, định lên tiếng ngăn lại, nhưng Tạ Tuệ Lệ đã bắt đầu loạt câu hỏi dồn dập: “Hoài Tuyết thích màu gì? Thích phòng ngủ diện tích lớn hay nhỏ? Thích phong cách đồng quê, châu Âu hay phong cách Trung Hoa?”
“Thích hoa hồng, hoa ly, hay là hoa nhài, hoa mẫu đơn? Thích mèo con, cún con hay loài vật nào khác?”
“Có sở thích ẩm thực gì không? Thích đồ ăn Tứ Xuyên, Quảng Đông, Hồ Nam hay Sơn Đông? Thích đồ ngọt bánh kem không?”
“Thích quản gia người Anh, Mỹ, Pháp hay Đức? Thích có người giúp việc ở nhà thường xuyên không?”
…
“Khoan đã.” Giang Hoài Tuyết khó khăn chen lời, ngăn lại Tạ Tuệ Lệ đang hứng khởi hỏT: “Cô có thể nhắc lại câu đầu tiên vừa nói được không?”
Tạ Huệ Lệ: “Tất cả cứ để tôi lo liệu?”
“Không phải, câu tiếp theo.”
“Chúng ta sẽ làm một khảo sát nhỏ, Hoài Tuyết có rảnh không?”
“Không rảnh!” Giang Hoài Tuyết quả quyết.
Cô đứng dậy, mặt nghiêm nghị: “Tôi đột nhiên nhớ ra còn có việc quan trọng phải làm, vừa hay Tạ tiên sinh cũng cần nghỉ ngơi, tôi không quấy rầy thêm.”
“Về việc sắp xếp nhà cửa gì đó…”
Giang Hoài Tuyết đường hoàng nhìn sang Tạ Trọng Diên.
“Cứ làm theo sở thích của Tạ tiên sinh là được rồi.”
Nói xong, cô giả vờ bình tĩnh rời khỏi phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-huyen-hoc-xuyen-thanh-thien-kim-that-co-tai-san-hang-ty/5198154/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.