Nhắc đến chuyện này, Tạ Tuệ Lệ cũng có chút tức giận. Trước kia khi Tạ Trọng Diên nắm quyền, những chi này đều rất an phận, đâu như bây giờ, hổ vắng nhà, khỉ làm vua.
Bà ấy suy nghĩ một chút rồi nói: "Nhà Đức Dũng có một con trai độc nhất tên là Tạ Hiên, nghe nói có chút mờ ám với cô con gái kia của nhà họ Nguyễn."
Bà ấy vẫn không nhịn được cười lạnh: "Xem những người mà họ chọn làm đồng minh kìa, toàn là hạng người không ra gì."
Ông cụ Tạ nói: "Chính là vậy. Trước đây nhà họ Nguyễn không biết con gái ruột của mình lưu lạc bên ngoài, cứ tưởng trong nhà chỉ có một đứa con gái, mà đứa con gái này lại còn có hôn ước với Trọng Diên, một người sắp chết. Họ vừa không cam lòng gả con gái cho Trọng Diên, lại vừa không dám đắc tội nhà họ Tạ, chắc đang đau đầu lắm. Lúc này lại vừa hay biết được còn một đứa con gái ruột nữa... Đây chẳng phải là vẹn cả đôi đường sao?"
Tạ Tuệ Lệ tức giận đứng dậy: "Nhà họ Nguyễn là cái thá gì mà dám chê Trọng Diên? Trọng Diên dù có... dù có ra sao, thì nhà họ Nguyễn cũng là trèo cao!"
"Còn vị đại sư kia..." Tạ Tuệ Lệ nhớ đến Giang Hoài Tuyết: "Nhà họ Nguyễn muốn gả con gái khác vào chi thứ, đẩy đại sư cho Trọng Diên, là đang có ý định chi thứ thay chi trưởng, đại sư có biết không?"
"Dù cô ấy có biết hay không, chúng ta cũng đã nhắc nhở rồi, đó là điều chúng ta nên làm." Vẻ mặt già
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-huyen-hoc-xuyen-thanh-thien-kim-that-co-tai-san-hang-ty/5198138/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.