Chương trước
Chương sau
Tông Nhất Minh trầm mặc vài giây: “Có thể, nhưng cần 5000 tệ, không thể thiếu một đồng.”
Kỳ thật hai người không thiếu tiền. Thẩm gia phú khả địch quốc, tiền tiêu vặt của Thẩm Thời Mộ từ nhỏ đến lớn chính là số tiền mà người thường cả đời cũng xài không hết, hắn tùy tiện truy tinh cũng chỉ mất mấy chục vạn. Tông Nhất Minh là tâm phúc Diệp Trạch, rất nhiều hạng mục của Diệp thị đều do y phụ trách, chính y sinh ra cũng không thấp, tự nhiên cũng không thiếu tiền.
Nhưng bọn họ lại vì 5000 tệ mà cò kè mặc cả.
Thẩm Thời Mộ nhướng mày, lấy di động chuyển năm vạn (50 000) tệ đến WeChat Tông Nhất Minh: “Tôi không tính thời gian, chính anh tính đi. Dùng hết năm vạn, chúng ta liền kết thúc.”
Tông Nhất Minh nhận tiền, cúi đầu nhìn đồng hồ: “Năm vạn, mười tiếng. Hiện tại là 7 giờ tối, đến rạng sáng 5 giờ thì kết thúc.”
Thẩm Thời Mộ: “……” Anh tính thật rõ ràng a.
Tông Nhất Minh như suy tư gì nói: “Phục vụ đặc thù buổi tối cũng đủ thời gian.”
Thẩm Thời Mộ: “……”
Thẩm Nghiệp nâng lỗ tai, tuy rằng cậu đang cùng Diệp Trạch nị oai nói chuyện, nhưng cũng nghe hết thảy đoạn đối thoại giữa Thẩm Thời Mộ và Tông Nhất Minh.
“Hai người này không thích hợp.” Cậu ở bên tai Diệp Trạch lặng lẽ nói.
Diệp Trạch sờ sờ đầu cậu: “Việc người lớn, trẻ con không cần lo.”
Thẩm Nghiệp: “……”
Việc Từ Sách cùng Từ Tư Tư lần trước, nam nhân cũng nói như vậy.
“Em mới không phải trẻ con.” Thẩm Nghiệp lẩm bẩm.
Diệp Trạch cười dỗ cậu; “Đúng vậy, em không phải trẻ con, em là yêu phi.”
Thẩm Nghiệp nháy mắt liền cười cười, dùng bàn tay kia bắt lấy tay nam nhân, dùng ngón tay cào cào lòng bàn tay nam nhân.
Diệp Trạch chậm rãi nắm chặt, bao vây ngón tay cậu ở trong lòng bàn tay y.
Bên kia Tông Nhất Minh cũng bắt đầu chiếu cố Thẩm Thời Mộ, gắp đồ ăn cho Thẩm Thời Mộ. Biết Thẩm Thời Mộ không thích ăn hành thái, Tông Nhất Minh lại gọi cho đĩa không có hành, phàm là trong bát có hành rơi xuống, đều sẽ cẩn thận mà lấy ra cho hắn.
Thẩm Thời Mộ yên tâm thoải mái mà hưởng thụ, rốt cuộc anh đã bay mất năm vạn nha!
Thẩm Nghiệp yên lặng mà nhìn trong chốc lát, lại đảo qua mặt hai người.
Trước đó sao cậu lại không phát hiện, giữa hai người này còn có dây tơ hồng?
……..Chẳng lẽ cậu thực sự có tiềm chất làm Nguyệt Lão, chỉ cần là bạn bè cậu liền có thể thoát kiếp độc thân?
Đang suy tư, cậu bỗng nhiên nhận được tin nhắn của Phú Quang Lâm: 【 Thẩm đại sư, ngài còn thu đồ đệ không? 】
Phía sau còn để một icon người già tan nát cõi lòng.
Thẩm Nghiệp: “……”
Tin tức truyền đến thật nhanh, Từ Sách mới vừa chia sẻ Weibo không bao lâu, Phú Quang Lâm liền biết chuyện này.
Hắn một lòng muốn bái Thẩm Nghiệp làm sư phụ, lúc này biết tin tức, còn rất thương tâm. Trước đó Thạch tổng vẫn luôn gạt ông, chỉ sợ ông nghĩ nhiều.
Thẩm Nghiệp cũng biết điểm này, liền nói lý do của Từ Sách với y.
Phú Quang Lâm lập tức héo rũ.
Hắn đích xác không nhàn rỗi như Từ Sách, công ty trong nhà còn phải để ông quản lý, ai bảo cha hắn già rồi, con của hắn còn chưa thành niên. Gần đây dưới sự trợ giúp của Thẩm Thời Mộ, công ty lại ký được một đơn hàng lớn, hiện tại hắn bận đến chân không chạm đất.
【 Thẩm đại sư, chờ tôi về hưu, ngài nhất định phải thu tôi làm đồ đệ. 】 Phú Quang Lâm lại gửi tới một tin.
Hắn quyết định chờ con trai 18 tuổi, liền đem công ty ném cho con trai, sau đó đi theo Thẩm đại sư tu đạo!
Thẩm Nghiệp: “……”
Cậu cứ cảm giác chính mình trở thành tội phạm lừa đảo...…
Ăn cơm xong, lúc này không sai biệt lắm đã ngừng mưa, đoàn người chậm rãi trở về khách sạn.
Tông Nhất Minh đã sớm an bài phòng cho Từ Tư Tư, ở cùng khách sạn bọn họ, thậm chí còn gần phòng Từ Sách. Từ Tư Tư còn chưa đi dạo qua cảnh khu, mọi người quyết định ngày mai ở lại một ngày lại đi quanh chơi.
Mới vừa trở lại khách sạn, Thẩm Nghiệp đang chuẩn bị cùng Diệp Trạch vào phòng tắm làm chút việc, Tông Nhất Minh liền tới gõ cửa.
Thẩm Nghiệp ôm lấy eo Diệp Trạch, bất mãn mà hừ hừ: “Trừ tiền lương của hắn!”
Lần trước bởi vì Tông Nhất Minh rất thức thời, cậu còn kiến nghị thêm tiền lương cho Tông Nhất Minh.
Nam nhân a, chính là thiện biến như vậy.
Diệp Trạch bật cười, hôn môi cậu: “Có lẽ có việc gấp, anh đi mở cửa.”
Thẩm Nghiệp đành phải buông tay.
Tông Nhất Minh quả nhiên có việc, lại không phải tới tìm Diệp Trạch, mà là hỏi Thẩm Nghiệp: “Cảnh sát có việc tìm ngài, ngài có gặp không?”
Mỗi lần Diệp Trạch đi ra ngoài, Tông Nhất Minh đều sẽ an bài hết thảy, đặc biệt là phương diện chú ý an toàn. Hiện giờ Thẩm Nghiệp sắp cùng Diệp Trạch kết hôn, an toàn của Thẩm Nghiệp đương nhiên cũng để hắn phụ trách. Cho nên khi cảnh sát bắt đầu tra thân phận Thẩm Nghiệp, hắn trước tiên sẽ biết.
Thẩm Nghiệp ước chừng có thể đoán được nguyên nhân cảnh sát tìm mình, nói: “Liên hệ bọn họ, gặp ở đại sảnh dưới tầng.”
Dù là cảnh sát Hải Thành, hay là cảnh sát bên khu du lịch,đều rất có trách nhiệm, cậu đối với cảnh sát có ấn tượng không tồi, cũng nguyện ý hỗ trợ.
Tông Nhất Minh đáp một tiếng rồi đi.
Thực nhanh Thẩm Nghiệp cùng Diệp Trạch xuống lầu, mà ba vị cảnh sát vừa lúc đến đại sảnh khách sạn.
Đội trưởng cầm đầu vừa nhìn thấy Thẩm Nghiệp, lập tức chào đón, đặc biệt nhiệt tình mà gọi: “Thẩm đại sư, thật vinh hạnh khi được gặp ngài!”
Khi Thẩm Nghiệp tới kiểm tra theo dõi, đội trưởng còn không quá tin tưởng năng lực Thẩm Nghiệp, sau lại kiến thức được bản lĩnh Thẩm Nghiệp, hắn lúc này mới tin, sau đó căn cứ theo tin tức Thẩm Nghiệp cung cấp đi bắt giữ bọn buôn người, quả nhiên thực sự bắt đưọc bọn buôn người.
Khi đó hắn cũng đã tâm phục khẩu phục.
Nhưng hắn đã chân chính nhận biết toàn diện bản lĩnh Thẩm Nghiệp, sau khi gọi điện cho đàn anh cục cảnh sát Hải Thành. Đàn anh hắn vừa lúc chính là đội trưởng phụ trách vụ án Mạnh Như Yên, hai người bắt đầu trờ chuyện về Thẩm Nghiệp, đàn anh nói cho hắn, Thẩm đại sư phi thường có bản lĩnh, hơn nữa lại chính trực thiện lương, nhất định sẽ nguyện ý trợ giúp cảnh sát.
Đàn anh luôn dặn dò hắn mãi, phải tạo quan hệ tốt với Thẩm đại sư.
Vì thế sau khi nhìn thấy Thẩm Nghiệp, đội trưởng biểu hiện thật sự nhiệt tình.
Hàn huyên một chút, đội trưởng cũng không ngượng ngùng, đi thẳng vào vấn đề mà nói: “Bọn buôn người có một tổ chức, tuy đã bắt được vài người, nhưng vẫn không biết được thông tin kẻ chủ mưu, chúng rất kín miệng. Tôi muốn thỉnh ngài giúp đỡ, trực tiếp một lưới bắt hết bọn buôn người. Bằng không khẳng định sẽ khiến nhiều đứa trẻ khác gặp tai ương, nhiều gia đình cũng sẽ vì vậy mà ảnh hưởng nghiêm trọng……”
Thẩm Nghiệp sớm đoán được ý đồ hắn đến đây, gật đầu: “Được thôi.”
Đội trưởng ngốc lăng.
Hắn không nghĩ tới Thẩm đại sư không chút nghĩ ngợi liền đồng ý.
Tuy rằng hắn nghe đàn anh nói, Thẩm đại sư tính cách ngay thẳng, không thích người nói dối, cho nên vừa rồi hắn trực tiếp mở miệng. Nhưng.... Thẩm đại sư dứt khoát được như vậy, vẫn nằm ngoài dự kiến của hắn. Quả nhiên là đàn anh nói đúng, Thẩm đại sư giác ngộ phi thường cao.
Vì thế Thẩm Nghiệp cùng Diệp Trạch lại phải ra cửa.
Lúc này đã hơn 10 giờ tối, cố tình trời bắt đầu đổ mưa nhỏ tí tách tí tách. Bất quá nếu đã đáp ứng, Thẩm Nghiệp cũng sẽ không hối hận.
Tông Nhất Minh cũng muốn đi theo.
Thẩm Nghiệp xua tay: “Anh vẫn nên đi quan tâm năm vạn tệ đi.”
Không hổ là trợ lý Diệp Trạch, sắc mặt Tông Nhất Minh phi thường bình tĩnh: “Cảm ơn Thẩm thiếu gia.”
Thẩm Nghiệp: “……”
Chậc, da mặt còn dày hơn so với cậu, cậu rất thưởng thức!
Diệp Trạch buồn cười mà bắt lấy tay cậu: “Đi thôi.”
Thẩm Nghiệp cùng nam nhân đi chung một chiếc ô, đi vào màn mưa, một bên ở bên tai nam nhân nói: “Hừ, hai người bọn họ tuyệt đối có tình ý.”
Diệp Trạch nhéo vành tai cậu, không nói gì.
Thẩm Nghiệp hồ nghi mà nhìn anh: “Anh hình như một chút cũng không ngoài ý muốn?”
Diệp Trạch mỉm cười: “Việc của hai người bọn họ, để cho bọn họ tự giải quyết.”
Thẩm Thời Mộ xem như là hậu bối có tiền đồ nhất Thẩm gia, nhiều năm lại đi theo Diệp Trạch làm buôn bán, tóm lại là có nguyên nhân. Tông gia cũng không phải gia đình bình dân, năng lực Tông Nhất Minh càng không cần phải nói, nhưng vẫn giúp Diệp Trạch làm việc, nguyên nhân trong đó cũng đáng suy nghĩ sâu xa.
Chỉ là Diệp Trạch từ trước đến nay đều mặc kệ gút mắt tình cảm của người bên cạnh, cũng chưa bao giờ hỏi đến.
Thẩm Nghiệp ước chừng đã đoán được, không khỏi khiếp sợ.
Nguyên lai là hai người đã sớm có tình cảm?
Mệt cậu vẫn luôn không nhìn ra, chẳng lẽ là bởi vì hai người kia che giấu quá tốt sao?
“May mắn chúng ta không giống bọn họ, dong dong dài dài như vậy.” Thẩm Nghiệp nhìn chằm chằm nhẫn trên tay, thế nào cũng cảm thấy vui mừng.
Diệp Trạch khẽ cười một tiếng, hôn trán cậu: “Đúng vậy.”
Tới cục cảnh sát, Thẩm Nghiệp trực tiếp dùng lá bùa nói thật vào vài tên lái buôn. Trong đó có một kẻ chính là chủ mưu thứ nhất, thực nhanh liền khai ra tất cả kẻ phạm tội khác, bao gồm những người cung cấp thông tin ở thượng nguồn, căn cứ trong thành thị, lại đến những người liên hệ với người mua.
Trước sau không đến nửa giờ.
Căn cứ theo lời khai bọn buôn người, bọn họ bắt đầu gây án từ một thôn làng. Bởi vì là vùng núi thung lũng, mọi người ra ngoài làm việc là phi thường bình thường, có đôi khi mang theo mấy đứa nhỏ trở về, mọi người cũng chỉ cho là thân thích, không sinh ra nghi ngờ.
Loại tình huống gây án ở nông thôn này là khó bắt giữ nhất, rốt cuộc toàn bộ thôn đều có thể nói dối làm chứng.
Lần này xem như một lưới bắt hết, nhổ tận gốc tổ chức bọn buôn người.
Cảnh sát kiến thức tới bản lĩnh Thẩm Nghiệp, một đám vừa bội phục lại vừa kính sợ mà nhìn Thẩm Nghiệp.
Thẩm Nghiệp lại chỉ muốn trở về ngủ với Diệp Trạch, đứng dậy nói: “Chúng tôi đi đây.”
Đội trưởng cảm kích không thôi: “Đa tạ ngài trượng nghĩa tương trợ!”
Thẩm Nghiệp xua xua tay, cùng Diệp Trạch sóng vai đi ra ngoài.
Cậu không biết, ở phía sau cậu, có một nữ cảnh sát hai mắt tỏa ánh sáng mà nhìn chăm chú bóng dáng cậu cùng Diệp Trạch.
Làm fan CP, có thể nhìn thấy hai người ngoài đời tình tứ, đương nhiên là việc hạnh phúc nhất.
Nữ cảnh sát không ngừng ở trong đầu điên cuồng spam, cơ hồ muốn thét chói tai ——
【 Thẩm đại sư thật đáng yêu a, còn có bản lĩnh như vậy, y khả năng thật là tiên nhân đi……】
【 Lão công đại sư cũng không phải phàm nhân a, có phải soái đến nhân thần phẫn hận hay không! 】
【 Mẹ ơi, bọn họ thật xứng đôi a! Này rốt cuộc là CP thần tiên gì aaaaaaa! 】
Nhưng làm một nhân viên nghiêm túc, nàng phi thường có chức nghiệp, ngoài mặt lại bình tĩnh an ổn.
Thẩm Nghiệp đang chuẩn bị rời đi, nghĩ nghĩ, lại trở về đưa cho nữ cảnh sát một lá bùa: “Cô mang theo bên người, sẽ luôn gặp bình an.”
Nữ cảnh sát không dám tin tưởng mà trừng lớn mắt.
“Cũng cảm ơn cô duy trì ủng hộ tôi cùng lão công tôi.” Thẩm Nghiệp mỉm cười.
Cậu đương nhiên nhìn ra nữ cảnh sát này là fan CP cậu với Diệp Trạch, từ lúc cậu cùng Diệp Trạch vào cửa, nàng vẫn luôn ngắm nhẫn trên tay hai người, ánh mắt thậm chí có chút hưng phấnm
Nữ cảnh sát kích động đến muốn trực tiếp giơ tay đạp bàn, cung kính mà tiếp nhận lá bùa, nói năng lộn xộn: “Chúc hai người hạnh phúc vạn năm trường……”
Thẩm Nghiệp cười nói: “Cảm ơn.”
Diệp Trạch thậm chí cũng cười cười theo.
Chờ Thẩm Nghiệp đi rồi, nữ cảnh sát siết chặt lá bùa, trong đầu tràn ra pháo hoa chỉ có một hàng chữ: Mau khoá Thẩm đại sư với lão công y lại cho ta! Chìa khóa ta nuốt!
Đêm khuya ở cảnh khu vẫn có du khách tản bộ ở bên ngoài, cũng không quá yên tĩnh, lại bởi vì trời đổ mưa, mà có chút vắng lặng.
Thẩm Nghiệp đương nhiên có thể dùng thuật pháp giữ ấm, nhưng cậu không làm như vậy, mà là ngả vào trong lòng ngực Diệp Trạch.
“Em lạnh.” Thẩm Nghiệp làm nũng.
Diệp Trạch ôm sát cậu. Ôn nhu nói: “Nhịn một chút, sắp về rồi.”
Nhiệt độ Cơ thể nam nhân thực ấm áp, mây tím trên người y cũng từng chút một làm ấm cậu.
Thẩm Nghiệp lặng lẽ nhếch lên khóe môi.
Trở lại khách sạn, Thẩm Nghiệp liền gấp không chờ nổi mà đè gục nam nhân.
Hai người lăn lộn đến sau nửa đêm mới ngủ, bởi vậy cũng không biết các dân mạng đang tìm tòi thân phận Diệp Trạch.
Nguyên nhân chính là có một dân mạng ở mỗ trang web đã đăng một bài viết: 【 Khiếp sợ, bạn bè của tôi nói rằng lão công Thẩm đại sư là người cầm quyền Diệp gia Đế Đô! 】
Lầu chủ nói hắn là người Hải Thành, cùng một vị mỗ công tử thế gia là bạn học cao trung, đối phương lộ ra, toàn bộ thế gia Hải Thành đều biết Thẩm đại sư là phu nhân gia chủ Diệp gia gia Đế Đô, hiện tại không có thế gia nào dám trêu chọc Thẩm đại sư.
Cú đêm trên mạng đặc biệt nhiều, bài viết này vừa đăng ra, ngắn ngủn vài phút liền có mấy trăm bình luận, toàn bộ đều là trạng thái ‘chấn động’.
【 Diệp gia Đế Đô, là Diệp gia tôi nghĩ tới sao? Diệp gia trầu bò bay lên tận trời cao, lại đặc biệt thần bí? 】
【 O my god, Thẩm đại sư chẳng những lợi hại, bối cảnh còn khủng bố như vậy……Hic, tôi cảm giác chính mình tới đây chỉ để góp đủ số lượng. 】
【 Chỉ có tôi chú ý lão công Thẩm đại sư sao? Lớn lên soái như vậy, bối cảnh còn cường đại như vậy……Loại nam nhân hoàn mỹ tới vậy, thật sự còn tồn tại sao? 】
【 Lầu chủ mau nói thêm một chút, muốn biết lão công Thẩm đại sư tên là gì, nếu có ảnh chụp thì càng tốt. 】
【……】
Thời điểm mọi người đang náo nhiệt ồn ào bình luận, bài viết đột nhiên bị xóa.
Sau đó chỉ cần là bài viết có quan hệ tới Thẩm Nghiệp và Diệp Trạch, đều sẽ bị xóa bỏ.
Lúc này trong lòng các dân mạng đều hiểu rõ.
Mọi người rất có ăn ý mà liên tục chiến đấu ở các chiến trường diễn đàn nặc danh, tiếp tục đào sâu.
Chỉ tiếc mười phút sau, tất cả đều bị xóa bỏ.
Bất quá tin tức đều bị account marketing chụp lại, account marketing bí mật mà đăng Weibo, vì thế lần này Diệp Trạch lại một lần lên hot search.
# Lão công Thẩm Nghiệp #
# Diệp gia #
Hai tên đầu đề này nửa đêm lặng lẽ bò lên trên đầu bảng, bất quá thời điểm tồn tại cũng chỉ có hai phút mà thôi.
Diệp thị có người chuyên môn phụ trách internet, thực nhanh liền đem xoá bỏ bát quái.
Kỳ thật Diệp Trạch cũng không để ý đánh giá ngoại giới, nhưng Diệp gia từ trước đến nay rất điệu thấp, anh không muốn phá hư quy củ này.
Anh càng nguyện ý làm nam nhân đứng sau lưng bảo hộ Thẩm Nghiệp.
Ngày hôm sau thời điểm mọi người tụ tập bên nhau ăn bữa sáng, Tông Nhất Minh liền báo cáo lại tin tức này.
Nghe nói tất cả bài viết đều bị xóa, Thẩm Nghiệp bừng tỉnh: “Khó trách trên mạng cơ bản không tìm thấy tin tức cá nhân của anh.”
Diệp Trạch ừm một tiếng.
Thẩm Nghiệp như suy tư gì đó: “Em đây có phải cũng nên điệu thấp chút hay không?”
“Không cần.” Diệp Trạch sờ sờ đầu cậu, “Em làm chính em là được.”
Thẩm Nghiệp cười hôn y, cao hứng mà nói: “Được!”
Từ Tư Tư uống lên mấy ngụm sữa đậu nành, nói: “Buổi sáng đi dạo cảnh khu, buổi chiều chúng ta tới địa điểm khác đi.”
Thị trấn cổ này cũng không phải đặc biệt lớn, một buổi sáng khẳng định có thể đi dạo xong.
Thẩm Nghiệp đương nhiên không ý kiến: “Được đó, Từ Sách sẽ cùng chị đi dạo, em cùng chú ở khách sạn nghỉ ngơi nha.”
Hôm nay hết mưa rồi, nhưng trời lại không trong, âm u xám xịt,cậu không muốn ra cửa.
Từ Tư Tư gật đầu.
“Ủa, anh Thẩm đâu?” Thẩm Nghiệp phát hiện thiếu mất một người, tức khắc nhìn qua Tông Nhất Minh.
Từ Sách cùng Từ Tư Tư cũng vẻ mặt bát quái mà nhìn Tông Nhất Minh.
Tông Nhất Minh phi thường bình tĩnh: “Đang ngủ.”
“A……” Thẩm Nghiệp kéo dài ngữ âm, “Đã 9 giờ rồi, còn đang ngủ sao?”
“Ừm.” Tông Nhất Minh vẫn trấn định tự nhiên, cầm theo hộp canh đứng dậy, hiển nhiên là đi đưa bữa sáng cho Thẩm Thời Mộ.
Thẩm Nghiệp nhìn bóng dáng hắn lên lầu, quay đầu ai oán mà trừng mắt Diệp Trạch: “Anh nhìn người ta xem, rốt cuộc cũng dẫm chân ga, lái xe sướng lên mây. Chúng ta thì sao, ngay cả bằng lái cũng chưa lấy được!”
Cậu tức giận a, vì sao cậu cùng nam nhân không thể trực tiếp đua xe a!
Nhìn Tông Nhất Minh cùng Thẩm Thời Mộ mà xem, có năm vạn liền lên tàu cao tốc!
Từ Tư Tư vốn dĩ đang uống sữa đậu nành, nghe vậy phụt một tiếng, toàn bộ sữa đậu nành đều phun tới trên người Từ Sách.
“Cậu bớt bớt một chút, sáng sớm lái xe cái gì!” Từ Tư Tư nhanh chóng dùng khăn giấy lau cho Từ Sách, một bên nã pháo với Thẩm Nghiệp, “Ngày hôm qua chị còn chưa tìm cậu tính sổ a, cậu câm miệng cho chị đi!”
Thẩm Nghiệp càng ủy khuất, lôi kéo Diệp Trạch đứng lên: “Hừ, em tuyên bố, chúng ta đã thanh toán xong! Chị đừng cho là em không biết, chị lập tức cũng muốn đua xe với Từ Sách!”
Từ Tư Tư: “……”
Từ Sách: “……”
“Đám người lớn mấy người, bắt nạt em khi em chưa đủ tuổi hợp pháp.” Thẩm Nghiệp một bên lôi kéo Diệp Trạch lên lầu, một bên tuyên bố, “Bổn đại sư muốn cùng các ngươi tuyệt giao!”
Cậu thật sự ủy khuất, hận chính mình vì sao còn chưa đến hai mươi tuổi.
Vừa rồi Tông Nhất Minh chính là đang khoe khoang, cậu đương nhiên nhìn ra.
Người tiếp theo khoe khoang chính là Từ Tư Tư, đừng tưởng rằng cậu không biết!
Diệp Trạch yên lặng mà đi theo cậu trở về phòng, sau khi đóng cửa lại, gắt gao mà ôm lấy cậu: “Được rồi, đừng tức giận.”
Thẩm Nghiệp bĩu môi, đem đầu vùi vào trong lòng ngực nam nhân, không muốn nói chuyện.
“Bọn họ cũng không có bằng lái.” Diệp Trạch hôn vàng tai Thẩm Nghiệp, ôn nhu dỗ dành, “Ít nhất chúng ta có nhẫn.”
Tuy nói như vậy nhưng Thẩm Nghiệp vẫn muốn đua xe.
Cậu nhảy một cái, kẹp lấy eo nam nhân: “Mau thơm thơm em đi.”
Diệp Trạch cười hôn cậu, ôm cậu lên giường.
Hai người ở khách sạn một buổi sáng, buổi chiều xuất phát tới địa điểm khác, Thẩm Nghiệp dùng lá bùa giảm bớt mệt nhọc cho cậu và Diệp Trạch.
Đoàn người tập hợp dưới lầu, Thẩm Thời Mộ đương nhiên cũng ở đây, đáy mắt hắn thâm quầng, nhìn ra được tối hôm qua khẳng định rất kịch liệt.
Thẩm Nghiệp nhìn chằm chằm eo Thẩm Thời Mộ, âm thầm mà nghĩ, bổn đại sư sẽ không giảm bớt mệt nhọc cho anh đâu.
Thẩm Thời Mộ: “……”
Hắn thật sự muốn cầu Thẩm Nghiệp thi hành chút thuật pháp a.
Thẩm Nghiệp hừ một tiếng, quay đầu đi.
Thẩm Thời Mộ: “……”
Hai ngày kế tiếp, mọi người lại đi dạo qua mấy khu du lịch.
Vốn dĩ Thẩm Thời Mộ muốn lập tức về Đế Đô xử lý công việc, nhưng hắn không muốn đi, liền ở lại. Đến nỗi văn kiện Diệp Trạch đã ký tên, cũng tìm người khác lấy về.
Thẩm Nghiệp chơi thật sự vui vẻ, bất quá cậu cũng không chuẩn bị đi chơi lâu nữa, trong nhà còn có bà Thẩm cùng ông Diệp, cậu cũng nhớ bọn họ.
Vì thế hai ngày sau, mọi người khởi hành về Hải Thành.
Lần này Từ Tư Tư cùng Từ Sách một xe, trên đường Từ Tư Tư lại gửi tin nhắn cho Thẩm Nghiệp: 【 Em lại lên hot search. 】
Thẩm Nghiệp click mở Weibo, mới biết được chuyện.
Nguyên lai là cảnh sát đã bắt được bọn buôn người, ở trên mạng thông báo sự kiện buôn bán trẻ em phạm vi rộng, trong đó đặc biệt cảm tạ Thẩm Nghiệp.
Các dân mạng thế mới biết, Thẩm Nghiệp tới Giang Thị du lịch, còn tiện tay giúp cảnh sát.
【 Mau nhìn đại sư người ta, đi du lịch cũng không quên làm việc tốt. Cảnh giới này, quả nhiên không phải phàm nhân chúng ta có thể so sánh, bái phục. 】
【 Nếu tôi nhớ không lầm, đó là hôm sau ngày đại sư được lão công cầu hôn đi? 】
【 Đúng vậy! Cho nên đám anh hùng bàn phím đến xem đi, đồng tính luyến ái thì làm sao vậy, tư tưởng người ta cao thượng đến nỗi mà ngươi có thể so sao? 】
Thẩm Nghiệp nhìn bình luận đang thổi phồng cậu, cười lắc đầu.
Cái gì mà tư tưởng cao thượng, cậu kỳ thật chỉ thuận tay giúp một chút mà thôi.
Lúc này Từ Tư Tư lại gửi một tin nhắn qua WeChat: 【 Ninh Thi Họa có việc gấp muốn tìm em hỗ trợ. 】
Sau khi Dương Ngữ Hàm qua đời, Ninh Thi Họa chính là chị cả Giải Trí Chuối Tây, cũng chính là ảnh hậu quốc tế mà hai ngày trước đi đầu thả icon mỉm cười dưới Weibo Từ Sách.
Kỳ thật trước đó Thẩm Nghiệp đã đoán mệnh cho đoàn nghệ sĩ Giải Trí Chuối Tây, cậu đã tính qua cho Ninh Thi Họa.
Ninh Thi Họa dù sao cũng là chị cả, khẳng định phải xếp hàng đằng trước.
Lúc ấy Ninh Thi Họa tìm Thẩm Nghiệp mua lá bùa an thần. Không biết có phải do lúc trẻ thường xuyên thức đêm đóng phim hay không, hiện tại nàng đã hơn ba mươi tuổi, bị mất ngủ nhiều năm, buổi tối mỗi ngày tới 2 giờ sáng cũng không ngủ được. Khi ngủ còn gặp phải đủ loại ác mộng, ngày hôm sau đầu óc quay cuồng mơ hồ, tinh thần cũng không tốt.
Thẩm Nghiệp cho nàng một lá bùa, bảo nàng đặt ở dưới gối đầu.
Theo như Ninh Thi Họa nói, hiệu quả lá bùa rất tốt, trong khoảng thời gian này nàng không còn bị mất ngủ, ngả vào gối là có thể ngủ, hơn nữa cũng không gặp ác mộng.
Nếu tình huống đã khá hơn nhiều, sao còn tới tìm cậu?
Thẩm Nghiệp hỏi: 【 Cô ấy làm sao vậy? 】
Từ Tư Tư hồi: 【 Cô ấy ở đoàn phim bị thương. Nghe nói là đột nhiên xảy ra, dây thép treo của cô ấy đột nhiên bị đứt, rơi xuống mặt đất, chân té bị thương, não bị động một chút. Thạch tổng bên kia cũng muốn tìm cậu hỗ trợ tới xem.. 】
Ninh Thi Họa chính là chị cả Giải Trí Chuối Tây, nếu có người nhằm vào nàng, Thạch tổng sao có thể không lo lắng.
Thẩm Nghiệp nhíu mày.
Thời điểm gặp Ninh Thi Họa lần trước, cậu nhìn tướng mạo nàng, không có điềm báo sẽ bị thương.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.